TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 243: Chủ Ngân Hàng Đã Chết!!!

Vốn dĩ tâm trạng của Lam Úc đang vô cùng tốt, bỗng nhiên lại chuyển thành không tốt. Nghĩa là anh cho rằng tôi không xứng để anh phải cố gắng, chỉ Tần Trạch mới có thể?

Gã “chặc” một tiếng, nói: "Chặc, hoá ra là tôi không xứng."

"Nào có, Tiểu Ngọc anh cũng rất lợi hại mà, ha ha ha..." Giản Nhất Nhất cười ha ha một tiếng, rồi chuyển thẳng về chủ đề chính: "Chúng ta có nên cho điện Anh Linh một chút rung động nho nhỏ về... người mới hay không?"

"Anh có ý gì?" Lam Úc nghiêm túc lên.

"Tôi cảm thấy chuyện Tiểu Trạch thành công giết chết chủ ngân hàng có thể công bố ra ngoài.”

“Mục đích của hành vi này là làm kinh sợ điện Anh Linh?"

"Đúng vậy, Cao Tĩnh Chi tử vong, chủ ngân hàng tử vong, đều có liên quan trực tiếp đến Tiểu Trạch. Cho nên chúng ta cũng không ngại tạo ra một Tiểu Trạch hư cấu."

"Thú vị, anh nói thêm đi."

"Ừm, tôi nghĩ như vầy, sau chuyện vừa rồi, khẳng định là tài phú trên người Tiểu Trạch không ít. Tuy phần lớn tài sản của chủ ngân hàng đều đặt bên trong kho vàng tư sản, nhưng linh hồn của hắn đã thuộc về Tiểu Trạch rồi, chưa biết chừng, những thứ trong kho vàng kia sẽ bị anh ấy từng chút từng chút một bắt chẹt, đào ra cũng nên."

"Cho nên anh có cảm thấy tài phú trên người Tần Trạch quá nhiều, nhưng bản thân anh ấy còn quá yếu ớt hay không?"

"Đúng vậy. Nhưng suy cho cùng, người khác lại không biết Tiểu Trạch yếu ớt nha, người khác càng không biết Tiểu Trạch rốt cuộc là ai nữa. Cho nên chúng ta không ngại đi tuyên truyền một chút, ngụy trang một chút, khiến cho điện Anh Linh sinh ra một loại ảo giác..."

Lam Úc đã hiểu được ý của Giản Nhất Nhất. Đối phương muốn chế tạo ra một chuỗi những tình huống ngờ vực vô căn cứ về thực lực của Tần Trạch.

Lại nói, nếu trong tay một người có rất nhiều bảo bối, có lẽ đối phương sẽ làm cho người khác thèm muốn. Nhưng nếu người này rất mạnh, mọi người sẽ cảm thấy rằng, nếu hắn có thể lấy được nhiều bảo bối như vậy, đương nhiên cũng có thể bảo vệ cho những bảo bối kia.

Mà dựa trên một ý nghĩa nào đó, chiến tích của hiện tại Tần Trạch có thể liệt kê như sau:

Thứ nhất, dẫn dắt người đưa tin đánh giết thành viên cấp nữ Đế của điện Anh Linh.

Thứ hai, một trong hai chủ ngân hàng hiện tại của điện Anh Linh đã hao tổn trong tay Tần Trạch...

Chiến tích, bảo vật, phối hợp với ngụy trang tuyên truyền, sẽ làm cho Tần Trạch có vẻ vô cùng mạnh mẽ.

Làm như vậy, trong tương lai, Tần Trạch chỉ cần để lộ ra danh hiệu, có thể hắn sẽ thành lập nên một chuỗi những nghi ngờ vô căn cứ về thực lực của mình—— Nói đơn giản rằng, hắn có nhiều bảo vật như vậy, chiến tích lại khủng bố dường này, nhất định là rất khó đối phó?

Chuyện này có thể loại bỏ đi không ít người muốn mưu hại Tần Trạch.

Đồng thời, cũng khiến cho điện Anh Linh bên kia sợ ném chuột vỡ đồ, thậm chí còn cho rằng trong công ty vẫn còn một cao thủ thần bí, nhưng lại không biết đối phương là ai.

"Kế sách này tuyệt lắm. Gần đây thành phố Lâm Tương quá loạn, có vẻ như chuyện tập kích hôm nay chính là địch nhân cố ý dẫn hai chúng ta rời khỏi. Xảy ra tình huống này cũng vì điện Anh Linh bên kia đã đoán chắc rằng hai chúng ta chính là thành viên có chiến lực cao nhất của công ti ở thành phố Lâm Tương."

"Nếu có thể nhiều ra một thành viên có chiến lực mạnh, dù chỉ là hư cấu, ít nhất cũng có thể mang đến tác dụng kinh sợ. Ít nhất... Điện Anh Linh bên kia sẽ hiểu được rằng, người giết chết chủ ngân hàng không phải là tôi và anh. Bởi vì trong thời điểm đó, cả tôi và anh đều đang xử lý tình huống hôm nay."

Lam Úc cho rằng kế hoạch này rất khả thi, Giản Nhất Nhất lại nói: "Nhưng nên làm như thế nào để tuyên truyền chuyện này ra ngoài đây? Nên làm như thế nào để thành viên điện Anh Linh biết được?"

Hai người lập tức rơi vào lúng túng.

Mà phía sau, Tần Trạch ở trong khu chung cư Hữu Khoa Tân Thành, vừa lấy ra chiếc di động mà Kiều Vi tặng.

Ở trong tổ nhóm của điện Anh Linh, Tần Trạch dùng thân phận Lý Thanh Chiếu, tuyên bố một tin tức: "Chủ ngân hàng đã chết."

Ở trong tổ nhóm của điện Anh Linh có tổng cộng là bốn người.

Tần Trạch đóng vai Lý Thanh Chiếu là cấp trên của tiểu tổ bốn người ấy.

Hắn đã gặp được ba thành viên còn lại, bọn họ lần lượt là Lưu Tam Đao, Phan Phụng và Hình Đạo Vinh.

Nhưng Tần Trạch lại biết rất rõ, ba người này chẳng có phản ứng gì về chuyện chủ ngân hàng đã chết đâu.

Quả nhiên, ở trong tổ nhóm, Lưu Tam Đao nói: "Chủ ngân hàng? Là vị chủ ngân hàng nào vậy?"

"Là ngân hàng gì ta?" Hình Đạo Vinh bổ sung.

"Lão đại, hành vi Nhật Lịch hôm nay của cô là cướp ngân hàng sao? Khi phú quý, chớ quên tôi!" Phan Phụng thật vui vẻ nói.

Dù sao từ trước đến nay, Lý Thanh Chiếu cũng thường xuyên miễn phí bói toán cho bọn họ, nói cho bọn họ biết nên xu tị phong hiểm như thế nào.

Chuyện này cũng làm cho ba người ấy tỏ ra vô cùng trung thành và tận tâm với vị lão đại có danh hiệu Lý Thanh Chiếu này, thậm chí còn tới trình độ có thể bán mạng cho cô ấy mà không nhíu mày.

Kỳ thực, ý tưởng của Tần Trạch cùng với Giản Nhất Nhất cũng giống nhau ở một điểm, phải tuyên truyền chuyện chủ ngân hàng đã tử vong ra ngoài.

Bởi vì chuyện chủ ngân hàng tìm được đến tận cửa nhà hắn quá mức kỳ lạ. Hơn nữa, hắn hoàn toàn không muốn bị người coi là quả hồng mềm mà nắn.

Nhưng tình huống trước mắt, hiển nhiên là không phù hợp với những gì hắn dự đoán. Bởi vì đầu óc của ba người trước mắt này không được tốt cho lắm.

Kể cả người thông minh nhất trong nhóm này, khi ném vào trong công tay, cũng chỉ có thể làm tồn tại lót đáy mà thôi.

Tần Trạch không thể hy vọng vào đám người này được.

Cũng may, hắn tin tưởng nhất định sẽ còn con đường khác.

Bởi vì Lý Thanh Chiếu từng nhận được nhiệm vụ, cho nên khẳng định là đối tượng mà thường ngày Lý Thanh Chiếu vẫn trao đổi, sẽ không bị giới hạn trong ba tên cấp dưới này đâu.

Nói cách khác, trong giao diện này vẫn còn tồn tại một vị cấp trên nào đó mà cô ấy có thể nhắn tình báo.

Rất nhanh, hắn đã phát hiện trên này còn có icon hình hòm thư. Ấn vào nó, liền bước vào giao diện hòm thư, nhưng địa chỉ trong hòm thư này chỉ có một, đó là cấp trên của Lý Thanh Chiếu danh hiệu · Cơ Xương [1].

[1] : Cơ Xương, còn hay được gọi là Chu Văn vương, một thủ lĩnh bộ tộc Chu cuối thời nhà Thương trong lịch sử Trung Quốc. Ông là người đã xây nền móng triều đại nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc.