TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 83: Di Sản Của Kiều Vi!

Tần Trạch không suy nghĩ về chuyện này quá lâu, bởi vì chỉ cần đợi thêm chút nữa khi luật sư Hồ tới đây, hắn hoàn toàn có thể biết được mọi chuyện rồi.

Trong quá trình chờ đợi luật sư Hồ tìm đến, Tần Trạch có tìm một chút thông tin về văn phòng luật sư Chính Nghĩa. Văn phòng này do một người phụ nữ tên là Cổ Mỹ Môn · Kết Y sáng lập, trong đó Hồ Đông Phong đúng là luật sư phụ trách công việc bên phía đối tác.

Nhưng trên mạng có thông tin cho rằng mối quan hệ của hai người này không được tốt cho lắm, bởi vì quan niệm khác biệt.

Gần đây, Hồ Đông Phong có dính líu đến một vụ án đặc thù nào đó, hình như vụ án này có liên quan đến một vị tài phiệt trong nước.

Cổ Mỹ Môn · Kết Y không hi vọng đồng nghiệp của mình có liên quan đến loại vụ án như thế này, nhưng Hồ Đông Phong lại cho rằng, có lẽ luật sư bọn họ không thể đại diện cho chính nghĩa, nhưng lại tuyệt đối không thể ngừng truy tìm chính nghĩa.

Tóm lại, trong khoảng thời gian gần đây, vụ án này nổi tiếng vô cùng.

Chi tiết của vụ án có liên quan đến một đứa bé. Nhưng Tần Trạch không có xem nhiều, bởi vì tại thời điểm hắn đọc đến đoạn này—— Hồ Đông Phong đã ấn vang chuông cửa: "Tần Trạch tiên sinh, có ở nhà không?"

Tần Trạch lên tiếng đáp lời và rất nhanh đi tới mở cửa ra.

Hồ Đông Phong có thân hình vô cùng khỏe mạnh, gương mặt khá anh tuấn, nhìn sơ qua cũng thấy đối phương rất có duyên với phụ nữ, bởi vì gã mang lại cho bọn họ một loại cảm giác rằng, ‘anh ấy có điểm nổi bật rất giống tôi’

Kiểu tóc trên đầu Hồ Đông Phong là kiểu bổ luống năm – năm, cổ điển nhất.

Lại nói, đã sắp qua tháng sáu, khiến cho thời tiết của thành phố Lâm Tương có chút nóng bức, nhưng Hồ Đông Phong vẫn khoác lên mình một bộ comple, kể cả khi trên trán đã túa mồ hôi.

"Vào đi. Không cần đổi giày."

Là một người thích để tâm đến những chuyện nhỏ nhặt, bởi vậy Tần Trạch vừa phán đoán vừa mở miệng mời đối phương tiến vào bên trong.

Tiếp đó, hắn lại ra hiệu cho Hồ Đông Phong ngồi xuống sofa.

Tư thế ngồi của Hồ Đông Phong cũng rất tiêu chuẩn, có nề nếp. Tần Trạch không khỏi cảm thấy đối phương có chút buồn cười, nhưng hắn không có ý định tán gẫu, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói: "Vợ tôi đã để lại cho tôi cái gì?"

Luật sư Hồ từ từ mở vali ra.

Gã vừa lục lọi tìm kiếm hợp đồng ở bên trong, vừa mở miệng giải thích:

"Cách đây khoảng hai tuần, Kiều Vi nữ sĩ đã đến tìm tôi. Tần Trạch tiên sinh, xin chia buồn với anh, khi mà Kiều Vi nữ sĩ lại dùng phương thức này để rời đi không từ giã."

"Quả thật vợ của anh là một người rất thú vị, di sản và phương thức nhận di sản cô ấy để lại cho anh cũng thật đặc thù, tuy lúc đó cô ấy đã mắc bệnh hiểm nghèo... Nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được, cô ấy thực sự rất thú vị, và luôn yêu thích cùng thực hiện các loại thử nghiệm với anh."

"À, tuy tôi còn chưa kết hôn, nhưng tôi cảm thấy có một người bạn đời như vậy, chắc chắn là trong tương lai sẽ không nhàm chán đâu."

Nói nhiều như vậy, đến lúc này, trong tay Hồ Đông Phong đã có thêm một bản hợp đồng và một cái USB.

Thông qua lời nói của đối phương, Tần Trạch đã nắm bắt được hai tin tức ——

Thứ nhất, Kiều Vi tự nhận là cô ấy bị bệnh nặng sắp chết.

Nhưng chắc chắn Kiều Vi là không hề bị bệnh, điểm này Tần Trạch rất rõ ràng. Bởi vì hai người bọn họ đều đã làm xét nghiệm kiểm tra sức khỏe trước hôn nhân.

Luật sư Hồ nói rằng Kiều Vi đi không từ biệt. Trong khi theo hắn được biết, trên kênh thông tin đại chúng, bọn họ cho rằng Kiều Vi đã mất tích một cách thần bí. Tình huống này cho thấy rằng, có vẻ như luật sư Hồ đã kết hợp tin tức bên ngoài kia với chuyện Kiều Vi mắc bệnh hiểm nghèo, và cho rằng Kiều Vi đã đi không từ giã vào chính ngày kết hôn của hai người bọn họ.

Ừm... Có vẻ như vị luật sư này là một người bình thường.

Tần Trạch nghĩ như vậy, nhưng vẫn muốn thử một chút: “Hôm nay ra cửa anh có xem Hoàng Lịch không?”

"Hả? Ha ha ha, tôi không tin vào những thứ này đó cho lắm.”

"À, không có việc gì, tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi."

Thấy phản ứng tự nhiên không hề khoa trương của luật sư Hồ, cuối cùng Tần Trạch đã tin tưởng, luật sư Hồ chỉ là một vị luật sư bình thường thôi, không phải luật sư người lịch cũ.

Tiếp theo, tin tức thứ hai mà hắn nhận được, chính là —— Kiều Vi đã dự đoán chuyện xảy ra trong đám cưới của bọn họ từ khá lâu trước đó rồi.

Điều này rất kỳ lạ.

Theo lý thuyết thì chuyện Nhật Lịch làm mới hợp và kỵ vốn là điều không thể đoán trước được.

Vậy làm thế nào mà Kiều Vi biết được hắn sẽ gặp phải "Mộ binh" vào đúng ngày mùng 3 tháng 4 kia?

Kết hợp với những lời Kiều Vi từng nói với hắn khi rời khỏi thế giới lịch cũ, dường như hắn có thể suy đoán được rằng—— Kiều Vi đã bố cục tất cả mọi thứ.

Hơn nữa Kiều Vi biết, hắn chắc chắn có thể thành công rời khỏi thế giới lịch cũ và trở về thế giới thực.

Điều này cũng khẳng định thêm cho giả thuyết ban đầu, đó là Kiều Vi biết chuyện sẽ xảy ra trong ngày kết hôn của bọn họ.

Nhưng thời gian kết hôn đã được quyết định từ trước đó từ lâu.

Có vẻ như loại tình huống này lại cho thấy rằng—— Kiều Vi đã biết trước tất cả, hoặc là cô ấy có thể suy đoán ra nội dung hợp kỵ của Nhật Lịch.

Mặc dù tin tức do luật sư Hồ cung cấp không quá nhiều, nhưng dựa vào nó, Tần Trạch lại có thể suy đoán ra rằng... Kiều Vi bí ẩn hơn những gì hắn từng tưởng tượng rất nhiều, và đương nhiên… cũng đáng sợ hơn rất nhiều.

“Tần tiên sinh, anh không sao chứ?" Hồ Đông Phong thấy Tần Trạch có chút ngẩn người, mới mở miệng gọi một tiếng.

Tần Trạch gật gật đầu nói: "Tôi không sao. Ừm, trong hợp đồng này nói rằng vợ tôi sẽ định kỳ cho tôi một bộ phận di sản hả? Là mỗi tuần chuyển cho một lần?”

Hồ Đông Phong cười nói: "Vâng, số tiền cụ thể, cô ấy không cho tôi nói với anh. Để khiến anh tin rằng tôi không có lừa dối anh, tôi và Kiều Vi nữ sĩ đã chuẩn bị một đoạn video. Để tôi mở cho anh xem.”

Hồ Đông Phong trực tiếp cắm USB vào máy tính xách tay, cũng nhanh chóng phát nội dung trong USB lên.