TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 125: Đến Công Ty!!!

"Trước mắt có thể nhìn ra, dựa vào thể chất phóng viên chuyên phát động các loại sự kiện, thì hiện giờ ta thật sự rất giống một cái máy phát động sự kiện quỷ dị. Chỉ trong có mấy ngày Nhật Lịch ngủ đông, mà ta đã gặp phải không ít chuyện tà môn rồi."

"Nhưng năng lực ánh xạ thẩm định rủi ro này... đúng là chẳng mang đến quá nhiều tác dụng, có nó cũng được mà không có nó cũng chẳng sao, nhiều nhất nó chỉ giúp ta nhìn thấy tỷ lệ ngoài ý muốn quá cao trên đầu chính mình và trên đầu người khác, coi như nhắc nhở mà thôi."

"E rằng… nếu ta muốn trực tiếp đạt được năng lực chiến đấu, thì không thể tiếp tục tránh ở phía sau màn như vậy nữa, thật phiền phức nha."

Ngoài miệng nói là ngại phiền toái, nhưng vẻ mặt Tần Trạch lại vui vẻ vô cùng.

Ừm… có nhiều năng lực lo trước tính sau như vậy, bao giờ cũng tốt.

...

...

Giữa trưa ngày 14 tháng 4.

Sau khi ăn xong bữa cơm trưa do chính mình làm, Tần Trạch chợt mở miệng hỏi Tiểu Kiều: "Em có thể phụ trách rửa chén không?"

Tiểu Kiều nhanh chóng thuấn di, không thấy bóng dáng.

Tần Trạch cười lạnh: "A, chẳng hề đảm đang chút nào."

Và đương nhiên, hắn không thể không tự mình đi rửa chén.

Sau khi xử lý xong các chuyện vụn vặt linh tinh, Tần Trạch nhận được một cú điện thoại.

"Lao động thời vụ, là tôi, Lạc Thư đây."

Tần Trạch không ngờ Lạc Thư sẽ gọi điện thoại cho mình.

Giọng nói của Lạc Thư có chút không hợp với hình tượng cực kỳ cẩn thận mà hắn thường bắt gặp trong những tin nhắn trên nhóm, giọng nói của cô ấy có vẻ quá mức mềm mại, trẻ trung.

Tần Trạch bình tĩnh nói: "Cô tìm tôi có việc gì không?"

Lạc Thư thực lễ độ nói: "Đã quấy rầy anh rồi, lao động thời vụ. Là như vậy, tuy anh vẫn một mực không muốn chuyển chính thức, tôi đã xin chỉ thị từ tổ trưởng Giản, tổ trưởng cũng đồng ý rồi, nhưng mà tổ trưởng nói, về trường hợp của anh, trên chế độ có thể không chuyển chính thức, nhưng không thể cứ một mực không chịu làm việc được."

“Ừm… để tôi giải thích cho anh hiểu rõ hơn một chút, tuy dưới sự trợ giúp của anh, chúng ta đã bắt được một người lịch đen không bị hạn chế bởi pháp luật, một người lịch đen chuyên viên thẩm định rủi ro, dựa trên một ý nghĩa nào đó, nghiệp vụ của anh đã đạt tiêu chuẩn rồi... Nhưng chúng tôi vẫn hi vọng anh có thể đi một chuyến đến tổng bộ của công ty, làm quen với công tác chân chính của chúng ta."

"Là kế toán của công ty, tôi sẽ phụ trách giảng giải công việc cho anh."

Tần Trạch vừa nghe đã hiểu.

Thì ra muốn trở thành nhân viên của "Công ty" còn có yêu cầu về nghiệp vụ. Và có vẻ như loại nghiệp vụ này còn liên quan đến chuyện bắt người lịch đen.

Tần Trạch cảm thấy đề nghị này cũng không tệ lắm, cuối cùng hắn cũng hiểu được ngày thường mấy người bọn họ thường làm gì rồi.

"Được, yêu cầu này hợp lý, tôi chấp nhận, bây giờ tôi lập tức tới ngay."

"Được!"

Tần Trạch cũng rất tò mò về "Công ty" này. Theo hắn suy đoán, bởi vì tổ chức của bọn họ có tên là công ty, cho nên trong công ty kiểu gì cũng có một nhóm người thường tồn tại, dù sao cũng phải có một chút hoạt động gì đó tương xứng với cái tên công ty kia, hơn nữa, nhóm bọn họ có chín người, không thể tự mình đi tìm kiếm tất cả những sự kiện quỷ dị được.

Chung quy lại, thế giới này rộng lớn vô cùng, mà người lịch cũ chỉ có một quần thể ít ỏi như vậy, căn bản không thể bao quát được toàn bộ.

Cho nên khẳng định phải có một cơ cấu để cho người bị hại chủ động tìm tới xin cố vấn, hay trưng cầu ý kiến.

Đến đây, Tần Trạch đơn giản thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ, với áo ngắn tay màu trắng kết hợp cùng quần bò, một loại phối hợp có chút nhẹ nhàng khoan khoái, sau đó nhanh chóng rời khỏi nhà.

...

...

Kỳ thật "Công ty" của bọn họ ở một vị trí tương đối hẻo lánh, thuộc một khu mới mở rộng.

Bởi vì khu vực phía trước có công ty quản lý bất động sản nhận thầu công trình xây dựng và tu sửa khu chung cư đã bỏ mặc—— khiến cho chung quanh nơi này đầy những một tòa nhà đang làm dở, bị bỏ hoang. Những hộ đã trả tiền trước để mua chung cư đều mắng chửi không ngừng.

Điều này cũng làm cho không gian xung quanh công ty - vốn nằm tại khu mua sắm phức hợp của bọn họ - trở nên vô cùng im ắng, dù trên thực tế, nơi này cũng rất thích hợp để làm cứ điểm của thành phố Lâm Tương.

Cho nên, công ty đã trực tiếp mua đứt tòa lầu này, trông thấy cảnh đó, nhóm chủ nhân của những tòa lầu đang xây dựng dở xung quanh cũng vui vẻ vì có người tiếp nhận.

Ở thời điểm Tần Trạch đi tới nơi này, lại chợt phát hiện chung quanh đều không có người. Đến lúc đi ngang qua tầng thứ hai của tòa lầu, hắn mới nhìn thấy không ít người, nơi này cùng giống như một công ty tài chính bình thường, mỗi người đều đang bận rộn làm cái gì đó.

Tầng hai còn được bố trí một cái bục lớn phía trước, phía sau bục lớn nọ là vách tường bằng đá cẩm thạch, bên trên có viết vài chữ "Văn phòng hành chính bình thường".

Tần Trạch dựa theo địa chỉ vô cùng cụ thể do Lạc Thư gửi đến, lập tức bước lên tầng thứ ba của khu mua sắm phức hợp.

Vốn dĩ nơi này phải là tầng lầu của bách hóa Thế Kỷ Mới, nhưng hiện giờ nó đã biến thành tầng dành cho văn phòng làm việc và rộng rãi đến mức thoạt nhìn có vẻ trống trải.

Trên tường dán băng rôn của Lam Úc.

Còn có vài pho tượng, nghe nói chúng là bức tượng điêu khắc do Giản Nhất Nhất nổi hứng nghiên cứu trong khoảng thời gian gần đây.

Thứ đáng đề cập đến nhất chính là, nơi này có phòng bếp, còn có vài gian phòng ngủ.

Cánh cửa phòng ngủ của Trình Vãn đang được mở ra, bên trong có bày rất nhiều những nguyên vật liệu làm từ kim loại hiếm mà Tần Trạch chưa từng được nhìn thấy.

Ngay gần đó, trong tầng này còn có một gian phòng đoán mệnh mang phong cách bày trí khá cổ xưa, trên cửa có dán cái đĩa to hình Bát Quái Thái Cực.

Chín vị trí làm việc của nhân viên cách xa nhau rất xa, mỗi vị trí làm việc đều được trang bị máy tính, cùng với bản đồ chỉ dẫn tầng lầu.

Ở thời điểm Tần Trạch bước vào, Lạc Thư lập tức vẫy tay ra hiệu cho hắn: "Lao động thời vụ! Nơi này nơi này! Tôi đang ở trong này!"

Trước mắt chỉ có bốn người ở trong này là Trình Vãn, Đỗ Khắc, Lâm An và Lạc Thư. Tính cả Tần Trạch, tổng cộng là năm người.