Lúc này, Tần Trạch lại rất bình tĩnh nói: "Mấy người đã xem nội dung tin ngắn rồi đó, ngay cả Cao Tĩnh Chi cũng ý thức được nguy hiểm, tồn tại khả năng không sống quá đêm nay, nhưng có vẻ như nội dung Cao Tĩnh Chi biên soạn lúc trước lại cho thấy, cô ta đã bắt đầu chờ mong vào lần gặp mặt tiếp theo với tôi rồi."
"Phải chăng tình huống này có nghĩa là Cao Tĩnh Chi đang nắm giữ một thứ thủ đoạn nào đó có thể giúp cô ta thoát khỏi người đưa tin?"
Lam Úc và Giản Nhất Nhất cũng chú ý tới điểm này, nhưng chỉ đơn giản là dựa vào nội dung tin ngắn lại rất khó mà đoán ra được, rốt cuộc Cao Tĩnh Chi kia sẽ làm như thế nào.
Ít nhất là tài nguyên của hai bên không giống nhau, thực lực cũng không giống nhau.
Giản Nhất Nhất hỏi: "Tôi không chấp nhận loại khả năng Cao Tĩnh Chi có thể sống sót. Trên thực tế, một khi bản thân để lộ ra nội dung lịch Hoàng Kim, cũng tương đương với đắc tội người đưa tin, đây là thiết luật cấp bậc lịch cũ."
"Chúng tôi hi vọng, anh đừng tham khảo phương thức thoát khỏi người đưa tin của Cao Tĩnh Chi, bởi vì căn bản không có khả năng thoát khỏi."
"Tiếp sau, điều chúng ta phải làm là cố gắng hết sức làm cho đối phương lựa chọn phương thức hủy diệt ký ức của anh chứ không phải là giết chết anh."
Giản Nhất Nhất tiếp tục nói: "Tiểu Ngọc, tôi sẽ không đứng nhìn Tiểu Trạch chết đi, cho nên nếu cần phải chiến một trận cùng người đưa tin, tôi sẽ không trốn tránh."
Những lời này không mang đến cho Tần Trạch một loại cảm giác tuyệt đối có thể sống sót, nhưng lại mang đến cho hắn một chút cảm động… hiếm có.
Không chỉ một mình tổ trưởng, ngay cả phó tổ trưởng Lam Úc cũng làm Tần Trạch cảm động.
Hắn không biết rốt cuộc người đưa tin kia mạnh đến mức nào, lại khiến cho tổ trưởng tin tưởng vững chắc là bản thân không thể chiến thắng được đối phương, nhưng hắn lại có thể cảm nhận được, không cần biết người đưa tin kia mạnh đến mức nào, hai người trước mặt đều sẽ bảo vệ hắn.
...
...
Ban đêm nhanh chóng sập xuống.
Vào thời khắc này, toàn bộ những người có thể chiến đấu trong tổ nhóm, bao gồm Tần Trạch, Lam Úc, Trình Vãn, Đỗ Khắc, Giản Nhất Nhất, toàn bộ đều tụ tập bên trong phòng bệnh của Tần Trạch.
Hoắc Kiều đã bói cho Tần Trạch một quẻ, nói là đêm nay sẽ phát sinh biến cố to lớn. Tuy quẻ bói này không phải tuyệt đối là "Điềm báo cho cái chết", nhưng Hoắc Kiều lại không thể biết được chi tiết cụ thể hơn.
Lần này, vì ứng phó với người đưa tin, Lâm An đã dứt khoát vận dụng tài nguyên, điều động toàn bộ nhân viên không liên quan trong bệnh viện tư nhân này ra ngoài hết.
Du Tập cũng vận dụng thể lực đến cạn kiệt, làm cả một bàn đồ ăn cho Tần Trạch thậm chí là tất cả thành viên của tổ nhóm.
Mà Lạc Thư cũng kích hoạt năng lực công ty liên doanh với Giản Nhất Nhất, làm như vậy, cũng có thể phát huy năng lực của Giản Nhất Nhất đến hiệu quả lớn nhất.
Dù vậy, dường như toàn bộ lực lượng của tiểu đội thành phố Lâm Tương vẫn không dám chắc bản thân bọn họ có thể tạo thành ảnh hưởng cho người đưa tin.
Bởi vì mặc dù đã chuẩn bị xong xuôi nhưng đám người Giản Nhất Nhất vẫn không nắm chắc, càng không có bất cứ biện pháp gì có thể ngăn cản người đưa tin.
Ngày 15 tháng 4 Âm lịch, cũng là ngày 2 tháng 6 Dương lịch, Tần Trạch đã có được Nhật Lịch mười bốn ngày.
Hắn nhìn dáng vẻ như lâm đại địch của mọi người, cũng lường trước được đêm nay sẽ là một hồi tử kiếp.
Lại nói, chỉ mười bốn ngày thôi, nhưng dường như quãng thời gian ngắn ngủi này lại mang đến kích thích còn lớn hơn cả quãng đời trước kia của hắn.
Tại thời điểm 11 giờ 50 phút, toàn bộ thần kinh của mọi người đều trở nên căng thẳng.
Tần Trạch phát hiện, hắn và người đưa tin kia thực sự có duyên phận.
"Ngày đầu tiên có được Nhật Lịch, ta đã gặp người đưa tin, hiện tại khi Nhật Lịch khôi phục, ta lại gặp người đưa tin."
Trong vài phút cuối cùng, Tần Trạch không còn tiếp tục cất giấu khư khư bên mình nữa, cuối cùng hắn cũng quyết định phân phối "Chất" vào hạng mục lịch cũ.
Bởi vì nội dung của lịch cũ có bao hàm một điểm, đó là "Đạt được độ hảo cảm của người đưa tin " .
Hắn đã hoàn thành phân phối cuối cùng ở trong thế giới tinh thần của mình.
Ngay sau đó, phía trên Nhật Lịch đã xuất hiện một hàng miêu tả.
【 Quan hệ giữa ngươi và chúa tể lịch cũ đã tăng lên một chút, xin sưu tập càng nhiều "Chất" hơn để cởi bỏ càng nhiều bí mật. 】
【 Lịch cũ ban tặng —— đề cao độ hảo cảm cùng người đưa tin, có tỷ lệ nhất định đạt được gấp đôi số lượng bản thảo lịch Hoàng Kim. Tỷ lệ này có liên quan đến trình độ hoàn thành mộ binh. 】
【 Lịch cũ ban tặng 2—— ở thời điểm hoàn thành hành vi xu hợp Nhật Lịch, tỷ lệ đạt được đánh giá viên mãn sẽ tăng lên một chút ít. 】
Tần Trạch cảm thấy ban tặng này cũng không tệ lắm, tiền lời còn cao hơn những gì hắn dự đoán.
Nếu có thể gia tăng tỷ lệ đạt được hành vi mọi chuyện đều hợp thì tốt rồi.
"Làm hết sức, nghe thiên mệnh, cũng không biết chút xíu độ hảo cảm này có tác dụng hay không, nhưng ta đã làm hết thảy những gì có thể rồi."
12 giờ tới đúng hạn. Đương nhiên mặc kệ con người như thế nào, thì thời gian sẽ không ngừng bước chân.
Tần Trạch còn chưa kịp nhìn nội dung Nhật Lịch, đã nghe được tiếng bước chân đủ để làm ảnh hưởng đến nhịp đập của trái tim mình.
Hắn vẫn còn nhớ, hơn mười ngày trước, mọi chuyện cũng diễn ra đúng như vậy. Sau lúc 12 giờ, ở thời điểm buông xuống bắt đầu, hắn đã nghe được tiếng bước chân này. Thậm chí lúc ấy hắn còn cho rằng, tiếng bước chân nọ đại diện cho khu vực buông xuống thứ ba...
Hiện tại tiếng bước chân ấy lại vang lên, âm thanh từ vươn lại gần.
Nhưng hiện giờ có chút khác biệt so với lần đầu, lần này người đưa tin không đến để đưa tin, cho nên tốc độ của gã cũng nhanh hơn trước kia không ít.
Ngoài cửa, Đỗ Khắc cùng với Trình Vãn đã trông thấy bóng dáng cao lớn của người đưa tin.
Người đưa tin bỗng nhiên xuất hiện ở bên ngoài hành lang bệnh viện.
Chiều cao của gã gần đạt đến hai mét, còn cao lớn hơn Đỗ Khắc. Gã mặc một chiếc áo gió màu đen, mang theo một chiếc vali xách tay màu đen, đeo kính râm màu đen, cùng với một đôi giày da màu đen, tối tăm không chút ánh sáng.
Bản thân gã giống như một mảnh hắc ám.
Thân hình gã thẳng tắp, bước chân cực kỳ vững vàng.