Hoắc Kiều có hiệu suất vô cùng cao, ngay sau khi nhận được yêu cầu của Tần Trạch, gã đã lập tức bắt đầu bói toán rồi.
Trước mắt, Tần Trạch tiếp xúc khá nhiều với Lạc Thư, nhưng với những người còn lại như Hoắc Kiều, Lâm An, Du Tập, hắn đều không quá hiểu biết về bọn họ, nhưng điều đó lại hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến chuyện bọn họ trợ giúp hắn.
"Kết quả bói toán có rồi." Nửa giờ sau, Hoắc Kiều nói với Tần Trạch.
"Thế nào?" Tần Trạch hỏi.
"Nó sẽ không làm liên lụy đến bác sĩ khám bệnh cho anh, nhưng kết quả bói toán lần này biểu hiện rằng anh sẽ gặp phải một chút... Ừm, thứ khó có thể hiểu được, cát hung khó dò."
Hoắc Kiều có chút áy náy, rồi tiếp tục trả lời: "Tôi đã lớn tuổi rồi, không dám phạm huý giống đám người trẻ tuổi các anh, cho nên trình độ rất có hạn, chỉ có thể tính đến đó thôi."
Vẫn luôn là như vậy, tuy Hoắc Kiều là thành viên lớn tuổi nhất trong nhóm, nhưng tư thế luôn bày xuống thấp nhất.
Bởi vì gã cũng giống như Tần Trạch, đều cho rằng những thành viên trong tổ chức đều là nhân tài, cho nên bản thân mình lọt vào cơ cấu này… có chút ăn may, không đúng với thực tế.
Nhưng Tần Trạch lại cho rằng, Hoắc Kiều có thể cho ra kết quả này, đã ẩn chứa không ít tin tức bên trong rồi.
"Tôi hiểu rồi, cám ơn anh, Hoắc Kiều, nếu về sau, anh gặp phải chuyện phiền toái gì, cũng có thể tìm tôi."
"Được, anh nhớ phải cẩn thận nha, cũng không phải toàn bộ những chuyện kiêng kị đều phải phạm đâu."
Tuy Hoắc Kiều là người lịch cũ loại hình xu hợp, nhưng quẻ tượng hôm nay quá mức kỳ lạ rồi. Bởi vì từ nãy giờ, gã đã dùng đến mấy phương pháp bói toán khác nhau, nhưng toàn bộ chúng đều cho ra duy nhất một đáp án —— Cát hung khó liệu, phúc họa tương y.
Chính vì lẽ đó, Hoắc Kiều chỉ có thể khuyên Tần Trạch nên hết sức thận trọng mà thôi.
Tần Trạch cũng rất thận trọng.
Đúng như lời hắn nói, vặn vẹo chính là quỷ dị, bản thân hai từ “vặn vẹo” này đã có nghĩa là biến số rồi.
Nhưng ngược lại, bản thân không có bất cứ kế hoạch gì là có thể bao hàm tất cả biến số.
Tần Trạch hắn muốn dùng quãng thời gian ngắn nhất cởi bỏ bí mật của Nhật Lịch, sau đó đồng hành cùng Kiều Vi, bởi vậy, điều hắn lựa chọn tuyệt đối không phải là đi tìm đường chết, càng không phải là qua loa, tùy tiện, hắn sẽ lựa chọn phương thức ổn thỏa nhất ở giữa hai trạng thái này.
Đó là làm hết sức, nghe thiên mệnh.
...
...
Lâm An đang vô cùng bận rộn.
Khác với Lạc Thư, công tác trong hiện thực của Lâm An, gần như không có liên quan gì tới cấp độ quỷ dị.
Toàn bộ những bệnh nhân cô ấy tiếp xúc đến đều là người bệnh tại cấp độ hiện thực.
Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Lâm An lựa chọn bệnh viện tư nhân, dù với năng lực của bản thân, cô ấy còn có thể lựa chọn nơi làm việc khác tốt hơn. Bởi vì cô ấy muốn —— tự do.
Tuy tự do của cô ấy vẫn bị các loại bận rộn nhồi đầy, nhưng ít ra… mỗi khi gặp được vụ án quỷ dị nào đó bên trong bệnh viện này, chỉ cần cô ấy thông báo một tiếng, thì từ viện trưởng cho đến lao công, bọn họ đều sẽ phối hợp với cô.
Cho nên, sau khi Tần Trạch liên hệ với Lâm An, Lâm An lập tức sảng khoái hẹn thời gian với hắn.
Ba giờ chiều ngày 16 tháng 4.
Trong văn phòng của Lâm An, cô ấy vừa pha cho Tần Trạch một ly trà mạch đắng.
"Tôi đã hiểu được đại khái về tình huống cụ thể rồi, Hoắc Kiều cũng nói với tôi, loại hành vi phạm húy của anh sẽ không liên lụy đến bác sĩ là tôi, nhưng với bản thân anh, lại là cát hung khó dò."
"Lần này, tôi sẽ dựa theo tiêu chuẩn nhanh nhất, tiến hành kiểm tra toàn bộ thân thể cho anh. Rất nhanh thôi, chúng ta có thể biết được kết quả rồi."
Theo lẽ thường, muốn kiểm tra toàn bộ thân thể, bệnh nhân cần phải chờ một tuần.
Nhưng trong bệnh viện này, Lâm An có đặc quyền tương đối lớn, và kết quả sức khỏe của Tần Trạch lần lượt được kiểm tra ra rồi.
Tần Trạch đang chăm chú quan sát Lâm An. Bởi vì vừa nãy, hắn muốn Lâm An trực tiếp dùng phương thức của trung y là vọng, văn, vấn, thiết [1] để chẩn đoán bệnh cho mình. Đây là phương thức nhanh nhất để cho ra kết quả, bởi vì hắn chẳng cần phải đi làm xét nghiệm gì, chỉ cần ngồi yên cho cô ấy làm việc thôi.
[1] : Phương pháp biện chẩn trong trung y gồm bốn loại là vọng, văn, vấn, thiết.
Vọng chẩn: chẩn đoán thông qua quan sát
Văn chẩn: chẩn đoán thông qua dùng thính giác và khứu giác
Vấn chẩn: chẩn đoán thông qua đặt câu hỏi với người bệnh
Thiết chẩn: còn có tên khác là mạch chẩn, ấn chẩn, là chẩn đoán thông qua bắt mạch.
Đúng là Lâm An cũng từng học trung y, nhưng trình độ rất bình thường.
Hơn nữa sau một phen chẩn đoán bệnh, cô ấy đã cho ra kết quả khỏe mạnh—— Ngay sau đó, cơ thể Tần Trạch hoàn toàn không xuất hiện cảm giác rùng mình ớn lạnh mỗi khi phạm húy.
Cho nên hắn thầm suy đoán, loại chẩn đoán bệnh này không có hiệu quả với mình.
Trên thực tế, nếu một người đi khám bệnh mà bác sĩ chẩn đoán bệnh không tìm ra bất cứ tình trạng bệnh tật gì trên cơ thể người đó, thì đây là kết quả tốt nhất rồi.
Nhưng hiển nhiên, phạm huý không có đơn giản như vậy.
Bất đắc dĩ, Tần Trạch cùng với Lâm An đành phải tiến hành kiểm tra sức khoẻ theo quy trình tiêu chuẩn hiện đại.
Nhưng sau đó khi các loại kết quả kiểm tra sức khỏe xuất hiện trên bàn, chúng cũng biểu hiện ra rằng Tần Trạch không có bất cứ loại bệnh tật gì.
Các loại báo cáo kết quả lần lượt được in ra. Sau khi Lâm An xem xong những số liệu này, cô ấy cũng dặn dò nhóm bác sĩ chỉ nói đơn giản là đối phương bình thường hay không bình thường thôi, nhưng nhất định phải nói thật.
Nhóm bác sĩ nhất trí cho ra kết luận, thân thể của Tần Trạch vô cùng khỏe mạnh.
Lâm An lại cho Tần Trạch làm thêm không ít hạng mục khác, đại khái là ngoại trừ kiểm tra sức khoẻ trên phương diện nam khoa, những gì có thể kiểm tra, Tần Trạch đều kiểm tra hết rồi.
Có thể nói rằng, các bác sĩ đều không tìm ra bộ phận nào tiêu cực lười biếng trên cơ thể hắn.
Nhiều nhất là sau khi Kiều Vi rời đi, có một vài bộ phận tạm thời không cần dùng tới, nhưng đương nhiên, cũng không phải không có cách nào để dùng tới.