TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 174: Quý Nhân Phù Trợ!!!

"Lão đại! Thật tốt quá, đúng là cô rồi!"

"Chúng tôi rất nhớ cô đó! Có nhiệm vụ hay không? Chúng tôi rất muốn mang đến vinh quang cho cô!"

"Lão đại, hãy chọn tôi đi! Gần đây tôi mới đi cạo trọc đầu. Tôi biến trọc, cũng biến cường!"

Bỗng nhiên Tần Trạch có một suy nghĩ, ba người này là thành viên của điện Anh Linh không biết bọn họ có phải là người lịch đen hay không?

Kỳ thật dựa theo quy trình thăng cấp của điện Anh Linh, càng là người ngồi trên địa vị cao, càng có thể là người lịch đen.

Bởi vì bọn họ càng hoàn thành nhiều nhiệm vụ thì tội nghiệt bản thân phạm phải cũng càng nhiều.

Mà càng là danh hiệu bình thường thậm chí là yếu nhược, lại càng có thể không phải người lịch đen.

Tần Trạch suy đoán với năng lực của Kiều Vi, tuyệt đối không nên dừng lại ở thân phận Lý Thanh Chiếu. Cách nghĩ này cũng không phải là Tần Trạch phỏng đoán lung tung về vợ mình.

Mà kết luận đó được hắn đưa ra sau nhiều manh mối bản thân nhận được. Ví dụ như thông qua lần hắn trực tiếp cầu nguyện Kiều Vi, lại lấy Kiều Vi là khuôn mẫu để nặn nên con rối, cùng với ở thời điểm tiến vào mộ binh, hắn nghe được giọng nói của Kiều Vi...

Tất cả chúng đều mang đến cho Tần Trạch một loại cảm giác rằng Kiều Vi vô cùng mạnh mẽ.

Hiện tại, theo Tần Trạch phán đoán, có lẽ Kiều Vi vốn không cần đồng đội, cho nên cô ấy đơn giản lựa chọn ba kẻ dở hơi này, ít nhất cũng có thể mang đến cho mình một chút vui vẻ?

Đương nhiên, đối với Tần Trạch, hắn hoàn toàn có thể ép ra không ít tình báo từ ba người này.

"Tuy tới cuối cùng, anh vẫn không thừa nhận được thân phận này của em, Kiều Vi, nhưng em đã giao tài khoản này cho anh, đương nhiên anh sẽ biện pháp để lợi dụng thân phận này thật tốt."

Việc đầu tiên Tần Trạch muốn làm chính là tạo mối quan hệ tốt với ba người có thể bị mình bắt nạt trong tương lai này, nhưng chờ đến lúc nhìn lên mới thấy, Kiều Vi đã kéo đầy độ trung thành của bọn họ rồi, hắn cũng chẳng cần thiết phải làm gì nữa.

Hơn nữa, đúng là trong ngày hôm nay hắn thực sự rất bận rộn, còn một đống việc cần hoàn thành đây, tốt nhất là đợi cho đến lúc Nhật Lịch ngủ đông, ở thời điểm bản thân không còn quá mức bận rộn như vậy nữa, lại tâm sự sâu hơn với ba thành viên của điện Anh Linh này.

"Tôi chỉ xuất hiện để thăm hỏi ba người thôi, ba người cứ làm chuyện của mình đi, không cần phải lo lắng cho tôi, tôi lại tiếp tục thực hiện nhiệm vụ tiếp theo đây."

"Đợi đến thời điểm có nhiệm vụ thích hợp với ba người, tôi sẽ thông báo."

Tần Trạch vừa gửi tin tức đi, đã nhận được phản hồi từ phía Hình Đạo Vinh, Phan Phượng, Lưu Tam Đao:

"Tôi tuyệt đối tin tưởng lão đại! Thề sống chết nguyện trung thành với lão đại!"

"Tôi cũng thề sống chết nguyện trung thành với lão đại!"

"Qua cũng vậy!"

"Tôi nói trước! Là tôi nói trước!"

Tần Trạch lại không nhịn được lập tức nở nụ cười.

Sau đó, hắn offline. Chuyện lẻn vào điện Anh Linh này cần phải bàn bạc kỹ hơn. Hiện tại điều hắn phải làm chính là tham dự vào mộ binh của ngày hôm nay.

...

...

Buổi chiều ngày 17 tháng 4.

Y như thường lệ, Tần Trạch lại quyết định sẽ xu hợp trước khi phạm huý.

Hắn lại chuyển danh sách được Lê Lộ gửi đến cho quản lý Trương.

Đây rõ ràng là công tác rồi cho nên xu hợp được hoàn thành nhanh chóng.

Kỳ thật về bản chất, Tần Trạch vốn không phải người cực kỳ nhiệt tình yêu thích công tác. Nói cách khác, nếu công tác chính là cuộc sống, như vậy, trong trường hợp điều kiện tiên quyết được thành lập dựa trên khái niệm này—— khẳng định là Tần Trạch không thể nào hoàn thành được nhiệm vụ xu hợp là nhiệt tình yêu thương cuộc sống.

Tự nhiên, hắn cũng không thể đạt được khen thưởng cấp viên mãn.

Nhưng thực hiển nhiên, công tác là công tác, cuộc sống là cuộc sống, ngươi công tác vì sống mà không phải sống vì công tác.

Nếu ngay cả điểm này cũng không thể thản nhiên ứng phó, ngược lại còn đón ý nói hùa với một quan điểm nào đó, biểu hiện ra loại thái độ kiểu như ta yêu công tác, thì đúng là ngươi đã đi ngược lại với cuộc sống của bản thân rồi.

Cho nên ở thời điểm Tần Trạch hoàn thành công tác trong tay, lại nói với quản lý Trương về chuyện bản thân tan tầm sớm—— trong đầu hắn lập tức xuất hiện nhắc nhở:

【 Chúng ta đều ảo tưởng trở thành nhân vật chính trong tiểu thuyết sảng văn tại nơi làm việc, nhưng phải như thế nào mới được gọi là ‘sảng’ đây? Là tiến tới, cố gắng, phấn đấu, sau đó đạt được thành công ư? Hiển nhiên đó không phải là ‘sảng’ rồi, đó là thứ mà ngươi nên được. Bản thân không phấn đấu cũng có thể tiến bộ mới được gọi là sảng. Chính mình lười biếng cũng có thể phát tài mới được gọi là sảng. Rõ ràng ngươi không chịu làm việc, một mực buông xuôi được đâu hay đó, nhưng vẫn có thể tấn chức mới được gọi là sảng. Chúc mừng ngươi, hiện tại ngươi cũng đang rất sảng đó. Cuộc sống như vậy ai mà không yêu chứ? Ngươi đã đạt được trạng thái cấp viên mãn · quý nhân phù trợ. 】

【 Quý nhân phù trợ: Trước khi ngày 18 tháng 4 đến, không cần biết ngươi ở nơi nào, đều sẽ có quý nhân thay ngươi gánh vác mạo hiểm. 】

Tần Trạch thực sự không ngờ, hắn không chịu làm việc, một mực buông xuôi công tác như vậy, vẫn có thể nhận được báo đáp viên mãn cho hành vi công tác này?

"Có thể thấy được rằng… có lẽ một điều kiện tiên quyết để nhiệt tình yêu thương cuộc sống chính là—— thẳng thắn đối diện với suy nghĩ chân chính trong lòng mình?"

Hắn cũng không xác định được, rốt cuộc suy đoán có phải là sự thật hay không.

"Miêu tả về trạng thái quý nhân phù trợ này quá mức mơ hồ, kể cả khi xét về ý tứ trên mặt chữ cũng không thể nhìn ra được nguyên do."

"Không cần biết ta ở nơi nào, đều có quý nhân phù trợ... Nhưng nếu đây là phần thưởng sau xu hợp thì có vẻ như nó sẽ không hố ta đâu. Chỉ mong sau khi ta tiến vào mộ binh, cũng có thể phát động được trạng thái này."

Tần Trạch khép lại Nhật Lịch, sau khi xu hợp chấm dứt, hắn đã có thể bắt tay vào chuẩn bị cho vở kịch [1]—— vặn vẹo · mộ binh của ngày hôm nay rồi.

[1] : nguyên văn 重头戏 – trọng đầu hí chỉ kịch có giọng hát và điệu bộ rất nặng.

Hắn lập tức liên hệ với Giản Nhất Nhất trước.

Giản Nhất Nhất gọi Tần Trạch đến công ty một chuyến, sau đó cùng với gã và Lam Úc, thành lập khế ước trên đồ vật lịch cũ · khế ước thuê mướn.

Xem như gia tăng thêm liên hệ giữa mấy người bọn họ.

Tần Trạch không chút do dự lập tức nhận lời. Lại nói, khẳng định là tham gia loại chuyện như mộ binh này sẽ mang lại hung hiểm vạn phần.

Nếu có thể ôm đùi, đương nhiên phải ôm đùi.