TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 224: Ảnh Hưởng Của Vặn Vẹo!!!

Cho nên Lã Bất Vi vô cùng muốn biết, rốt cuộc xúc xắc quan duy có hiệu quả như thế nào. Cũng bởi vậy, chỉ cần có cơ hội, gã sẽ sử dụng tới xúc xắc quan duy.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao gã lại muốn sử dụng xúc xắc quan duy trong canh bạc này.

Một mặt, gã hi vọng thông qua lần đánh cược này, mình có thể tìm ra huyền cơ trong đó.

Mặt khác, thứ này chính là đạo cụ rất thích hợp để đánh bạc.

Kết quả tuyệt đối là ngẫu nhiên, không thể dối trá, hoàn toàn dựa vào vận khí.

Hơn nữa, nếu Tần Trạch đã gặp phải gã, hiển nhiên là vận khí của hắn cực kỳ kém cỏi rồi.

"Quy tắc, ném mạnh xúc xắc, so lớn nhỏ." Chủ ngân hàng · Lã Bất Vi nói.

Tần Trạch tò mò hỏi: "Không có vấn đề, nhưng tiền đặt cược đâu?"

"Ván thứ nhất, đánh cuộc tình báo, nếu tôi thua, tôi sẽ nói cho anh biết một bí mật về điện Anh Linh. Trình độ quan trọng của tin tức này cũng tương đương với tình báo về Dương Mộc Lâm trong tay anh."

"Không thành vấn đề."

Lã Bất Vi cầm xúc xắc quan duy lên, cười nói: "Như vậy, canh bạc bắt đầu."

Canh bạc bắt đầu, tiền đặt cược của ván thứ nhất chính là tình báo.

Chủ ngân hàng · Lã Bất Vi bắt đầu hành động trước.

Gã không ném mạnh xúc xắc giống như bình thường, mà sau khi cầm lấy xúc xắc quan duy, chỉ nhẹ nhàng, đụng vào nó một cái.

Ngay lập tức, toàn bộ sáu con mắt tượng trưng cho điểm số sáu phía trên xúc xắc quan duy bắt đầu chuyển động tròng mắt.

Cứ như vậy, những tròng mắt của sáu con mắt này xoay chuyển lộn xộn, bất quy tắc một hồi, tới cuối cùng, xúc xắc lại tự mình chuyển động, khiến cho một mặt chứa sáu con mắt kia, hướng thẳng về phía người mới ném nó.

Điểm số sáu.

"Vận khí của ta không tốt rồi... chỉ có sáu điểm." Bỗng nhiên trong lòng Lã Bất Vi sinh ra một loại dự cảm bất hảo.

Rõ ràng đang trong "Thời gian an toàn", mà gã còn ném ra điểm số nhỏ như thế.

Phải biết rằng, đây là xúc xắc 24 mặt, điểm số cao nhất của nó chính là 24.

Dựa theo xác suất, có vẻ như khả năng Tần Trạch ném ra điểm số lớn hơn sáu là rất cao.

Tần Trạch chăm chú quan sát tình huống vừa rồi, trong lòng đã có chút tin tưởng những lời Lã Bất Vi vừa nói, hẳn là viên xúc xắc này không thể bị điều khiển được.

"Đến lượt anh." Lã Bất Vi tức giận nói.

Gã vốn cho rằng vận khí của Tần Trạch rất kém cỏi, nhưng thoạt nhìn, vận khí của bản thân cũng không được tốt lắm.

Điều này làm Lã Bất Vi vô cùng khó chịu.

Tần Trạch nhủ thầm, ít nhất là vừa bắt đầu đã thấy tình huống có lợi cho ta rồi.

Hắn không lựa chọn nhẹ nhàng đụng vào như đối phương, mà dùng phương thức ném xúc xắc như bình thường, kết quả là xúc xắc lại dùng một loại phương thức cực kỳ không hợp lý đó là rơi vuông góc xuống đất.

Trên gương mặt bình tĩnh của Lã Bất Vi lập tức xuất hiện nụ cười. Gã vừa nhìn thấy mặt xúc xắc hướng về phía Tần Trạch kia hiện ra điểm số bốn!

Điểm số bốn còn nhỏ hơn sáu.

Đến đây, gã lập tức hiểu được rồi. Nghĩa là bản thân cũng không cần ném điểm số quá cao, chỉ cần điểm số của Tần Trạch thấp hơn là được.

Đúng vậy, vận khí của Tần Trạch còn kém hơn gã!

"Ha ha ha ha, xem ra vận khí của anh cũng chẳng ra gì." Lã Bất Vi nắm lên xúc xắc quan duy, chuẩn bị khiến cho Tần Trạch nguyện đánh cuộc nguyện chịu thua nói ra tình báo.

Nhưng đúng vào lúc này, bỗng nhiên toàn bộ những con mắt trên xúc xắc đều động!

Lã Bất Vi cảm nhận được rất rõ ràng, viên xúc xắc trong tay mình cực kỳ bất ổn.

Đây là loại trạng thái bất ổn chưa từng có từ trước tới nay, giống như thứ mà gã đang nắm trong tay mình vốn không phải xúc xắc, mà là một trái tim quỷ dị đang đập không ngừng.

Lã Bất Vi kinh ngạc nhìn viên xúc xắc trong tay, thậm chí khi quan sát toàn bộ 24 mặt xúc xắc, gã chợt phát hiện tất cả những con mắt trên này đều rơi vào hỗn loạn. Mà chưa hết, nếu nhìn kỹ hơn một chút là có thể nhận ra rằng những con mắt này đều đang cố gắng mở to hết mức có thể.

Người bên ngoài nhìn vào có thể trông thấy cả tơ máu phía trên, giống như nhãn cầu sắp sửa nứt tung ra vậy.

Lã Bất Vi chưa từng nhìn thấy trạng thái này của xúc xắc quan duy.

Gã thầm nghĩ, chẳng lẽ nó đã phát động cái gì rồi?

Xuất phát từ lòng miệt thị đối với loại tiểu nhân vật như Tần Trạch, cùng với tâm lý chắc mẩm ngày hôm nay hắn sẽ rơi vào trong tay mình, cộng thêm biểu hiện vừa nãy đã cho thấy rằng vận khí của đối phương thực sự không tốt... Lã Bất Vi tuyệt không thừa nhận thứ trạng thái khác thường của xúc xắc quan duy có liên quan tới Tần Trạch.

Gã chỉ cho rằng, nếu sau khi viên xúc xắc này bị mình cầm trong tay, mới xuất hiện dị biến như vậy thì rất có khả năng, nó đã được khí vận của bản thân gã đánh thức rồi.

Hoặc là nói, hành vi đánh cuộc của hai người bọn họ, kết hợp với hiệu quả vặn vẹo do Nhật Lịch mang đến đã kích hoạt xúc xắc.

Nhất định là như vậy!

Trong lòng Lã Bất Vi mừng rỡ như điên.

Nhưng tiếp theo, một vấn đề lập tức bày ra ngay trước mặt gã. Hiện tại, viên xúc xắc này đã trở nên sinh động rồi, nó không ngừng phập phồng giống như một trái tim, tất cả con mắt bên trên đều mở...

Vậy sau đó thì sao?

Hoặc là nói … loại phản ứng này có nghĩa là gì?

Và rốt cuộc một tác dụng khác của viên xúc xắc này là gì?

Gã phát hiện ra mấy vấn đề này vốn không thể tháo gỡ được, bởi vì bản thân gã cũng không rõ, tác dụng thứ hai của viên xúc xắc này là gì.

Nhưng canh bạc vẫn phải tiếp tục.

Từ sau khi canh bạc bắt đầu, lực lượng của vặn vẹo đã có hiệu lực. Trong đầu Tần Trạch và Lã Bất Vi đều hiện ra tin tức tương đồng—— 【 nguyện đánh cuộc nguyện chịu thua, tiền đặt cược bị cưỡng chế dời đi. 】

Ngay sau đó, tất cả những người tham dự vào canh bạc này là Tần Trạch cùng với Lã Bất Vi —— đều bị phóng đại cơn ghiền cờ bạc, hơn nữa còn bị cưỡng chế phải thừa nhận thỏa thuận nguyện đánh cuộc nguyện chịu thua.

Vì thế, Tần Trạch không thể bịa ra lời nói dối, chỉ có thể một năm một mười khai ra toàn bộ chuyện Lam Úc đã xử lý Dương Mộc Lâm.

Có vài lần, hắn đã thử cắt ngang lời nói của chính mình, cũng thử bịa ra một câu chuyện khác, nhưng không có tác dụng, chẳng khác nào thân thể hiện giờ đã vượt khỏi tầm kiểm soát của hắn rồi.