TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 245: Thần Miếu Đọa Lạc!!!

Đề tài đi đến đây, rất nhanh đã có người liên hệ với Phùng Ân Mạn có danh hiệu Cổ Hủ tại điện Anh Linh rồi.

"Cổ Hủ, tôi cần biết nguyên nhân tử vong của chủ ngân hàng, anh và hắn từng có tiếp xúc."

Cổ Hủ đang ở trong phòng khám, rốt cuộc cũng nhận được tin chủ ngân hàng Lã Bất Vi đã chết. Đây là bọn họ trực tiếp điện thoại cho Cổ Hủ báo tin.

Nói thật, ngay khi nghe được tin này, Cổ Hủ còn khiếp sợ hơn cả những người khác trong điện.

Mà người chất vấn Cổ Hủ, cũng như đang trò chuyện cùng Cổ Hủ, chính là cấp trên trực tiếp của gã—— Danh hiệu · Tư Mã Ý.

Theo lịch sử, mức chênh lệch về trình độ mưu lược giữa hai người này cũng tương đương với mang đậu hũ ngọt và đậu hũ mặn ra so sánh.

(Có thể hiểu là mỗi người một kiểu, tính chất và mục đích khác nhau, không thể mang ra so sánh được.)

Còn ở thời điểm hiện tại, đúng là khi đưa vào trong tiểu thuyết có đề tài lịch sử, độc giả hai phái đều có thể trình bày và phân tích ra một đống lớn quan điểm cho rằng trình độ mưu lược của bên ta càng mạnh hơn, nhưng ở trong điện Anh Linh, cả hai danh hiệu này đều thuộc về "Tướng Vương", là cùng cấp.

Chỉ khác nhau ở người nhận được danh hiệu mà thôi.

Phải biết rằng, người có được danh hiệu Tư Mã Ý kia đã từng làm ra không ít chuyện lớn kinh thiên động địa, cũng tạo thành lực uy hiếp đáng gờm đối với tổ chức chính phủ.

Nhưng quỷ dị nhất chính là, gần như Tư Mã Ý đã tự xóa sạch sự tồn tại của chính mình, khiến cho tổ chức chính phủ bên kia không thể nào phát hiện ra sự tồn tại của gã.

Cho tới bây giờ, tổ chức chính phủ vẫn không thể nào biết được bất cứ thông tin gì sâu hơn về Tư Mã Ý.

Cho nên, trên lịch sử Cổ Hủ và Tư Mã Ý là mỗi người mỗi vẻ, nhưng ở điện Anh Linh, chênh lệch giữa hai người này rất lớn.

Bởi vì người có được danh hiệu Tư Mã Ý kia đã đủ công huân để thăng cấp lên thành Bán Thần, chỉ là gã cũng từ chối mà thôi.

Cổ Hủ không có giấu giếm, lập tức nói toàn bộ những tình huống mà mình biết được cho Tư Mã Ý.

"Chức nghiệp thứ hai của anh cũng giống tôi, nhưng đẳng cấp của anh vẫn thấp hơn tôi rất nhiều. Hẳn là bản thân anh cũng hiểu, nếu anh có chuyện gì giấu giếm, tôi có thể liếc mắt một cái là nhìn ra."

"Tính đến trước mắt, tôi đã hiểu hết toàn bộ những kế hoạch của anh rồi, cho nên Cổ Hủ, đừng có sinh ra ý niệm không nên có trong đầu."

Phùng Ân Mạn tuôn mồ hôi như mưa: "Tôi sẽ ghi nhớ những lời ngài phân phó."

Tư Mã Ý ở đầu dây bên kia nói: "Anh đã tiếp xúc với người mới kia rồi, theo anh, năng lực của hắn có đủ để tiêu diệt Lã Bất Vi hay không?"

Phùng Ân Mạn không dám sơ suất, hơn nữa, về vấn đề này, đúng là gã cũng nên trả lời tỉ mỉ một chút.

Gã tự hỏi hồi lâu mới lên tiếng: "Ở lần đầu tiên tôi tiếp xúc với hắn, hắn đã ôm tâm lý đề phòng với tôi rồi. Hắn là một người rất thông minh."

"Bởi vậy, tôi không thể đọc được nội tâm của hắn, nhưng hắn mang lại cho tôi cảm giác, bản thân chỉ là người mới thuần túy, là một tồn tại rất yếu nhược."

"Nhưng sau khi chuyện ngày hôm nay phát sinh, tôi cho rằng hết thảy những điều đó chỉ là ngụy trang thôi..."

"Giản Nhất Nhất cực kỳ coi trọng hắn, có lẽ loại coi trọng này không phải vì tư chất, mà vì bản thân hắn cũng rất mạnh mẽ."

"Đây là tôi đã thất trách."

Phùng Ân Mạn hạ tư thế xuống cực thấp.

Tư Mã Ý nghe xong những lời giải thích này, lại không tức giận, chỉ nói rằng: "Trong thành phố Lâm Tương này đang cất giấu bí mật của Nữ Oa, làm Chí Cao Thần, cô ta hoàn toàn có thể ảnh hưởng tới cả hai thế giới."

"Chúng ta không thể từ bỏ thành phố Lâm Tương này được. So sánh với người mới không quen thuộc kia, chúng ta càng quen thuộc với hai tên vương bài của tổ chức chính phủ hơn."

"Tôi muốn biết tình hình hiện tại của kế hoạch."

Phùng Ân Mạn vừa chuyển nguy thành an, trong lòng cũng biết, coi như chuyện gã mê hoặc chủ ngân hàng tới làm phiền Tần Trạch hôm nay——đã được cấp trên bỏ qua rồi.

Sau khi ổn định lại cảm xúc, gã mới nói: "Hết thảy đều đang thuận lợi tiến hành."

Tư Mã Ý cúp điện thoại, Phùng Ân Mạn lập tức thở phào như vừa trút được gánh nặng.

Chuyện Lã Bất Vi tử vong, khiến cho gã không thể không một lần nữa đánh giá lại Tần Trạch.

Nhưng hiện tại, gã cũng ý thức được rằng, nếu ngay trong lúc này, mình liên hệ với Tần Trạch, rất có khả năng sẽ đưa tới những phiền toái không cần thiết.

"Đúng là sơ suất, đối phương chỉ là một nhân viên thời vụ, nhưng đằng sau lại ẩn giấu sát chiêu."

Đồng thời, trong lòng Phùng Ân Mạn cũng sinh ra cảm giác nghĩ mà sợ, lạnh cả sống lưng. Loại cảm giác bị người giả heo ăn hổ này làm gã vô cùng sợ hãi.

Vốn dĩ với tình cảnh và địa vị hiện giờ của gã, tuyệt đối không nên khinh thường bất cứ kẻ nào.

...

...

Ngay tại thời điểm điện Anh Linh đang chấn động, thì tại một nơi nào đó thuộc thế giới lịch cũ, cũng xảy ra một sự kiện lớn oanh động không thôi.

Tại thần miếu Đọa Lạc trong thế giới lịch cũ.

Từ sau khi thế giới tiếp xúc với nhau, tình cảnh bên trong thế giới lịch cũ đã có rất nhiều điểm tương tự với thế giới hiện thực. Nó giống như một loại ảnh ngược quỷ dị của thế giới hiện thực vậy.

Nhưng đương nhiên, bên trong thế giới lịch cũ cũng ẩn giấu rất nhiều nơi không tồn tại trong thế giới hiện thực.

Và cần phải có năng lực mới đủ sức tìm được "Lối vào" những nơi này.

Đương nhiên, cũng có người lịch cũ bởi vì phạm huý mà trực tiếp tiến vào những nơi đó, nhưng mấy trường hợp dạng này vô cùng ít ỏi.

Mà thần miếu Đọa Lạc chính là một trong số những khu vực đặc thù này.

Bên trong tòa thần miếu ấy tràn ngập những nguyên tố đọa lạc.

Dưới sàn nhà đầy rẫy những cục u giống như "Bướu thịt", có thể hình dung toàn bộ phần sàn nhà này chính là phần lưng thật lớn mọc đầy những cục u của một loại sinh vật khổng lồ nào đó.

Mà phía trên sàn nhà lại có vô số những đường ống giống hệt mạch máu quấn quanh hài cốt, xây dựng nên mười hai bức tượng con giáp trông rất sống động.

Đó là những bức tượng con giáp được dựng nên bởi những mảng huyết nhúc bị giòi bọ gặm nhấm, cơ quan nội tạng trần trụi lộ ra bên ngoài.