"Mặt khác, theo Giản ma ma nói, gia tăng lịch cũ có khả năng giảm xuống tiêu chuẩn để anh dễ dàng đạt được bản thảo lịch Hoàng Kim hơn, cùng với —— "
"Nhận được hảo cảm của người đưa tin. Người đưa tin nọ cực kỳ mạnh mẽ. Giản ma ma từng nói, trước mắt, trong tất cả những người lịch cũ còn chưa có một ai đủ khả năng sánh ngang với người đưa tin nọ."
"Còn một chút chỗ tốt khác nữa, nhưng tôi cũng không quá rõ ràng. Tóm lại, gia tăng lịch cũ rất nhiều, rất nhiều chỗ tốt nha!"
"Có thể nói, một điểm 'Chất' trong tay anh là vật báu vô giá đó!"
Thì ra là thế, đến đây trong lòng Tần Trạch đã biết nên phân phối như thế nào rồi.
"Tăng lên ngoại khu mang đến ý nghĩa không lớn, đương nhiên, cũng không thể loại trừ khả năng ngoại khu cấp bậc cao có thể lấy lực phá vạn pháp. Nhưng đó vốn không phải điều mà ta cần cân nhắc ở thời điểm hiện tại."
"Phân phối đến tâm linh rất hữu dụng, nhưng gần như ta có thể thông qua xu hợp đến bổ sung điểm yếu là thuộc tính tâm linh."
"Chung quy lại, cũng chỉ có lựa chọn lịch cũ này mới là thích hợp nhất. Hơn nữa, có vẻ như câu nói của Kiều Vi lúc trước cũng mang theo một chút ý tứ này. Cô ấy muốn ta nắm giữ Nhật Lịch thì đương nhiên trước đó, ta cần phải phân tích rõ kết cấu của nó, và muốn làm được như vậy, có vẻ ta cần phải tăng lên cấp bậc lịch cũ trước đã."
Tuy trong lòng đã có đáp án, nhưng Tần Trạch vẫn không trực tiếp lựa chọn phân phối chất.
"Cứ từ từ trước vẫn hơn."
Không khí trong nhóm dần dần trở nên im lặng.
Tất cả mọi người đều đang chờ đợi một ngày mới đến. Tần Trạch cũng đang trong cả quá trình này, nhưng hôm nay, hắn cảm thấy có chút nhàm chán, bởi vậy dứt khoát đi tới, mở TV lên, xem chương trình truyền hình 《 diễn viên đã nhập vai 》.
Đúng vậy, hắn muốn xem Lam Úc.
Và hiển nhiên là phải xem hình ảnh kinh điển trong cuộc đời diễn viên của gã trước rồi, chỉ thấy đạo diễn nọ tức giận mắng mỏ Lam Ngọc, thậm chí còn phun ra một câu chửi thề: Cậu diễn thứ chó má gì đó, khóc không được cậu có thể nhớ lại hồi nhỏ khi bị mẹ mình đánh đòn chứ?
Và Lam Ngọc, lúc trước còn không sao khóc nổi, thì lúc này lại ủy khuất không thôi, vậy mà thực sự rơi nước mắt trong khi không diễn.
Hình ảnh ủy mị, yếu đuối này lại kết hợp với một Lam Úc khí khái nam tử của ngày hôm nay, một Lam Úc hăng hái hy sinh thân mình, sẵn sàng bước vào hiện trường phạm tội, chiến đấu trực diện với người được trời lựa chọn...
Tần Trạch không cười nhạo, cũng không đơn thuần dùng hai chữ tương phản đến định nghĩa hai hình ảnh này.
Tựa như hắn đã mơ hồ hiểu được điều gì rồi.
"Thoạt nhìn, cả Giản Nhất Nhất lẫn Lam Úc đều đang trải qua một cuộc đời chân chính. Hẳn là Lam Úc cực kỳ hưởng thụ một cuộc sống như vậy."
"Giản Nhất Nhất cũng thế. Và đồng thời, cuộc sống bình thường của hai người bọn họ cũng gắn bó mật thiết với chức nghiệp lịch cũ."
"Cho nên Giản Nhất Nhất rất giỏi vẽ tranh, cũng yêu thích hình xăm. Thậm chí anh ấy còn không tiếc đi xăm toàn thân mình ngay tại cuộc sống bình thường. Đương nhiên, không thể loại trừ đây là một dạng võ trang của anh ấy."
"Lạc Thư cũng nói về chức năng như vậy, chỉ cần ta nghiêm túc đi trải nghiệm chức nghiệp này, cảm thụ chức nghiệp này, ta cũng có thể gia tăng nó lên."
"Cho nên, nhiệt tình yêu thương và nghiêm túc theo đuổi chức nghiệp của chính mình mới là điểm mấu chốt."
Tần Trạch lại một lần, hiểu rõ ràng hơn về khái niệm "Nhiệt tình yêu thương cuộc sống" kia.
"Ta thích tham gia trò chơi, ta thích truy tìm kích thích cùng Kiều Vi, cho nên chức nghiệp của ta có thể là … hay không?”
"Người chơi? Hoặc là mạo hiểm giả chuyên theo đuổi kích thích nào đó?"
Tần Trạch càng nghĩ trong lòng càng cảm thấy chờ mong.
Trong quá trình chờ đợi một ngày mới đến, Tần Trạch đã xem đi xem lại đoạn video có cảnh Lam Úc bị mắng khóc kia tới mười một lần.
Phải nói là… hắn thực sự muốn xem đến phát nghiện luôn rồi, trong lòng thầm nhủ nhóm fans của Lam Úc rất tốt, ít nhất là hình tượng của Lam Úc trong lòng bọn họ cũng không sụp đổ.
Suy cho cùng, đối với người lịch cũ như bọn họ, hành vi làm sụp đổ hình tượng trong mắt những người bình thường kia, đều mang đến hậu quả nhất định, nhẹ thì bại hoại đạo đức, nặng thì vi phạm pháp luật, rất dễ đưa tới lời thì thầm của Nhật Lịch.
Sau khi xem xong video Lam Úc rơi lệ lần thứ 11, rốt cuộc hắn cũng đợi được đến 11 giờ 59 phút đêm.
Có nghĩa là một tuần tràn ngập quỷ dị đã chấm dứt rồi, Tần Trạch sắp sửa nghênh đón chức nghiệp lịch cũ của chính mình, từ đó trở thành một người lịch cũ chân chính.
Có thể nói vào thời khắc này, hắn chính là người kích động nhất.
Ngay thời điểm tiếng chuông thông báo hiệu 12 giờ đêm vang lên, Nhật Lịch mở ra một trang mới nhất, trên đó xuất hiện một đoạn văn tự.
Tần Trạch hồi hộp đọc đoạn văn tự này, rồi ngay khi nhìn thấy nội dung về chức năng xuất hiện trên trang giấy
Đó không phải người chơi, cũng không phải chức nghiệp vừa nhìn đã biết vô cùng trâu bò như người khiêu chiến hay thứ linh tinh gì đó.
Chức nghiệp này khác xa những gì hắn từng suy đoán, nhưng lại vô cùng... Phù hợp logic.
Ngày mùng 9 tháng 4, ngày Ất Dậu tháng Đinh Tị. Kỵ hợp đều không.
Bởi vì trong một ngày này, Nhật Lịch của Tần Trạch vừa nghênh đón thời kỳ ngủ đông.
Nói chính xác hơn, trong một tuần kế tiếp, Nhật Lịch sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông và không nảy sinh nội dung hợp kỵ mới.
Tuy Tần Trạch không hỏi về chuyện Nhật Lịch ngủ đông này, nhưng hắn lại biết được tin tức ấy thông qua đoạn đối thoại giữa Giản Nhất Nhất và Lam Úc.
Giản Nhất Nhất từng nói, nếu Nhật Lịch của Lam Úc không rơi vào thời kỳ ngủ đông, thì trong khoảng thời gian này, khi Lam Úc chìm sâu vào giấc ngủ, có khả năng, gã không thể xử lý kiêng kị như bình thường được.
Tuy đối phương không đề cập tới chi tiết cụ thể, nhưng sau khi kết hợp với tình huống hôm nay, Tần Trạch lại biết Nhật Lịch của anh rơi vào thời kỳ ngủ đông rồi.
Đương nhiên, loại chuyện này cũng không phải điểm quan trọng nhất.
Điểm quan trọng nhất vẫn nằm ở chức nghiệp của hắn cơ.