Hắn trực tiếp cầm các loại sữa tắm, dầu dưỡng tóc, sau đó dốc toàn bộ vào bên trong bồn tắm lớn.
Hiện giờ mái tóc của Lê Lộ đang vặn vẹo không ngừng, giống hệt một đám bèo rong dưới nước, hoặc một đống giun rế, động vật nhuyễn thể.
Tần Trạch nhìn thấy một màn này, nhưng trong lòng không hề sợ hãi, ít nhất là Tiểu Kiều còn không phóng ra bất cứ tín hiệu nguy hiểm nào.
Nghĩa là buông xuống còn chưa hoàn thành.
Hắn lại trực tiếp đơn giản đặt tay mình lên mặt Lê Lộ, sau đó hung hăng ấn cô ấy xuống nước. Có thể nói rằng, sau hành động thô bạo ấy của hắn, cả người Lê Lộ đã bị ngâm trong nước rồi.
Lúc này trong tổ nhóm của công ty, Đỗ Khắc và Trình Vãn vừa gửi tin tức đến, khuyên Tần Trạch nhất định phải rời xa hiện trường, bọn họ đang dùng tốc độ nhanh nhất tới rồi.
Trong mắt Đỗ Khắc và Trình Vãn, dù sao loại sự kiện này cũng là người khác kích hoạt buông xuống, dù Tần Trạch có thiên tài như thế nào, cũng chỉ vừa mới đạt được chức năng mà thôi.
Lỡ như buông xuống thành công, sinh vật quỷ dị kia trực tiếp xuất hiện ở thế giới hiện thực này, chúng tuyệt đối không phải là tồn tại mà Tần Trạch có thể ứng phó, ít nhất là tại thời điểm hiện giờ.
Nhưng Tần Trạch không có mở xem tin tức trong nhóm.
Hắn là người như thế, hoặc là không làm, hoặc là làm sẽ làm hết khả năng.
Hiện tại cũng là như thế, hắn có thể cảm nhận được, dường như thân thể của Lê Lộ sắp chuyển thành trạng thái đồng điệu với cái bóng bên dưới rồi, bởi vì cả người cô ấy cũng bắt đầu mấp máy, vặn vẹo không theo quy tắc nào y như nó.
Dưới loại tình huống này, hành động của Tần Trạch hệt như một người đang cố gắng tháo gỡ một quả bom bắt đầu rơi vào trạng thái đếm ngược nhưng lại không thể nhìn thấy con số hiển thị của nó.
Có lẽ thật lâu sau, quả bom này mới nổ, nhưng cũng có khả năng nó sẽ nổ ngay giây tiếp theo.
Chẳng qua quả tim của Tần Trạch lại lớn vượt quá mức bình thường.
Hắn vẫn có thể giữ được bình tĩnh, ngay cả trong thời điểm này, và thông qua so sánh với cảnh tượng bản thân từng gặp phải trong lần mộ binh lúc trước, hắn lớn mật đưa ra phán đoán —— hẳn là qúa trình buông xuống bên trong cơ thể Lê Lộ, nếu cô ấy còn là Lê Lộ, vẫn chưa hoàn thành.
Bởi vậy... Hắn vẫn tiếp tục công việc tắm rửa của mình, thậm chí còn lật ngược người Lê Lộ lại, để bảo đảm bản thân có thể tắm rửa sạch sẽ cho cô ấy.
Suốt cả quá trình này, Tần Trạch đều có thể cảm nhận được, phần lưng của Lê Lộ đã bắt đầu nhô lên một thứ gì đó có hình dạng rất giống khối u.
Nhưng hắn vẫn không thèm để ý đến nó, ngược lại còn dùng loại giọng điệu mang hàm ý trêu chọc, nhằm xoa dịu đi không khí căng thẳng hiện tại:
"Dựa trên một ý nghĩa nào đó, tình huống này cũng được coi như hai người cùng nhau tắm rửa rồi? Hi vọng Nhật Lịch của cô sẽ ra sức thêm một chút, đánh giá lần tắm rửa này đạt đến trạng thái viên mãn, rồi ban xuống hiệu ứng thân thể sạch sẽ."
Tần Trạch cũng không thể khống chế được loại chuyện này, hắn chỉ có thể cầu nguyện cho cái mạng Lê Lộ chưa đến số.
Ở thời điểm Tần Trạch bảo đảm cả người Lê Lộ đều bị ngâm trong nước, nhất là khi đầu óc của cô cũng bị hắn ấn xuống dưới... Thứ cảm giác hít thở không thông này ngược lại đã làm cho đau đớn trong đầu Lê Lộ giảm bớt đi một chút, tựa như cô đã lấy lại được một chút ý thức của chính mình.
Nhưng cô còn chưa kịp nghĩ xem rốt cuộc Tần Trạch đang làm cái gì, thì hắn đã như một nhân viên dọn phân nhấc lấy con mèo bên dưới—— cụ thể là hắn túm lấy phần cổ của Lê Lộ, trực tiếp lôi cô ấy lên khỏi mặt nước.
Việc đầu tiên hắn làm sau khi kéo Lê Lộ lên là mở vòi phun ra, điều chỉnh lượng nước đến mức lớn nhất, rồi giống như một nhân phòng cháy chữa cháy đang nhiệt tình dập tắt lửa, hắn trực tiếp rửa sạch cả người Lê Lộ từ đầu đến chân, từng tấc từng tấc một.
Lúc này, bộ đồ tơ tằm trên người Lê Lộ đã chuyển thành màu trong suốt, Tần Trạch vừa cọ rửa, vừa tặc lưỡi lắc đầu: “Đúng là đáng để ngưỡng mộ, kiểu dáng giống hệt như đã đụng đến dao kéo, nhưng vẫn không bằng Kiều Vi."
Sau khi cọ sạch, động tác của hắn vẫn cực kỳ lưu loát, dùng máy sấy, lại bọc lấy cơ thể đối phương bằng một chiếc khăn tắm khô.
Rất nhanh, hắn đã lau khô toàn bộ thân thể có một vài phần biến dị của Lê Lộ.
Tắm rửa hoàn thành.
Nhưng sau khi Tần Trạch lau khô một giọt nước cuối cùng, hắn vẫn không nghe được âm thanh trong đầu. Bởi vì loại chuyện này vốn không phải là xu hợp của hắn.
Cho nên âm thanh này đã xuất hiện ở trong đầu Lê Lộ:
【 Thô lỗ, thô bạo, thô bỉ! Nhưng không phải ngươi thích như vậy sao? Người đàn ông này thật cường tráng, lại tràn đầy lực lượng, kể cả khi đầu óc đã bị sinh vật quỷ dị chiếm cứ một nửa, trong đầu ngươi vẫn còn đang suy nghĩ, hắn thật mạnh mẽ biết bao!
Tuy quá trình tắm rửa không nên đơn giản, thô bạo như vậy, nhưng ta phải thừa nhận rằng, loại thao tác lưu loát, thuần thục này đã làm thân thể ngươi trở nên sạch sẽ vô cùng, y như ném thẳng vào trong máy rửa bát vậy. Được rồi, chúc mừng ngươi đã nhận được thân thể sạch sẽ, nhưng chỉ là tạm thời thôi nha~】
Ngay khoảnh khắc âm thanh này vang lên trong đầu, đột nhiên Lê Lộ phát ra một tiếng kêu gào đầy đau đớn.
Đúng là máu thịt vỡ toang rất thống khổ, linh hồn bị xé rách rất thống khổ, nhưng máu thịt chồng khít vào nhau, linh hồn bị may vá lại cũng rất thống khổ.
Tần Trạch nghe được âm thanh này, ý tưởng đầu tiên xuất hiện trong lòng hắn chính là mình đã thất bại rồi, hắn cho rằng Lê Lộ không nhận được trạng thái thân thể sạch sẽ, và buông xuống sắp hoàn thành.
Và đương nhiên, Tần Trạch, người đã làm hết mọi chuyện trong khả năng của mình, không chút do dự, chuẩn bị bỏ chạy lấy người.
Một loạt hành động vô cùng nhanh chóng và lưu loát của hắn có thể hình dung như sau, hai giây trước, Tần Trạch còn ở bên trong nhà tắm, thì hai giây sau, hắn đã chuẩn bị đóng cửa phòng trộm rồi.
Cũng may ở thời điểm hắn sắp rời khỏi... thì Lê Lộ đột nhiên hô lớn lên: "Đừng đi!"
Ngay khi một tiếng hô này phát ra, Lê Lộ như trút được gánh nặng, rốt cuộc cô ấy cũng lấy lại được quyền khống chế thân thể mình rồi.