Chu Phàm trở lại phòng trọ, ngồi xuống hắn lại nghĩ đến chuyện xảy ra ở tiệc rượu, không khỏi thở dài.
Vừa thở dài vì bệnh của Lý Cửu Nguyệt, lại vì Trùng Nương thở dài.
Sự tình này... quá phức tạp.
Trên đầu trọc của hắn, một đám tóc chui ra, đan thành Tiểu Quyển.
Đôi mắt Tiểu Quyển sáng ngời nhìn Chu Phàm, không ngủ, từ lời Chu Phàm nói nàng cũng biết đã xảy ra chuyện gì, “Chủ nhân, hóa ra các ngươi thích chơi như vậy sao? Mượn giống sinh hài tử…”