Chu Phàm chỉ liếc mắt một cái đã biết, vừa rồi nếu bị hai đạo phong nhận màu xanh kỳ dị kia cắt trúng, e rằng hắn sẽ bị trung niên nhân nọ đuổi kịp.
Hơn nữa trung niên nhân này ra tay không chút lưu tình, hoàn toàn không để ý đến sống chết của hắn. Chẳng lẽ gã không muốn biết tung tích của cha mẹ hắn sao?
Tâm tư Chu Phàm xoay chuyển, vẫn duy trì tốc độ cực hạn của Thuấn Di.
Trung niên nhân thấy Chu Phàm tránh được công kích của mình, cũng khẽ ồ lên một tiếng. Gã không biết Chu Phàm đã tu luyện thức thứ sáu có thể cảm nhận được nguy hiểm.
Tiểu tử này quả nhiên có chút tà môn, chẳng trách bọn họ nói đừng quan tâm đến tung tích cha mẹ hắn, cứ giết hắn trước rồi tính sau...