Nếu như Hầu Gầy thức tỉnh thiên phú Quỷ Nhân, tất nhiên sẽ giúp được cho Tam Khâu thôn, điểm này Hoàng phù sư cũng không thể không nghĩ tới, nhưng hắn lại lắc đầu nói ra nguyên nhân: "Ngươi không hiểu dã ngoại, nơi đó rất nguy hiểm, nếu như đám võ giả trong thôn đi theo ngươi, mà xảy ra chuyện gì đó, đối với Tam Khâu thôn chính là một tổn thất rất lớn không thể gánh vác nổi."
"Cho nên thôn sẽ không cưỡng ép đám võ giả đi theo ngươi, nhưng mà xem xét mối quan hệ của ngươi và Hầu Gầy, các ngươi muốn đi mạo hiểm, chúng ta cũng sẽ không ngăn cản."
Chu Phàm trầm mặc một lúc lâu rồi cau mày nói: "Ta thật sự không hiểu dã ngoại, nhưng nơi đó nguy hiểm đến mức nào? Nghiêm Long Khâm bọn họ đã tới Tam Khâu thôn hai lần rồi..."
Hoàng phù sư cười khổ ngắt lời: "Bọn họ đi theo Xích Đạo, nếu như ngươi muốn đi Thiên Lương lý, có người đi theo ngươi hay không cũng chẳng khác gì nhau, nếu như ngươi muốn đi Đông Khâu bắt rắn, thì nhất định phải rời khỏi Xích Đạo... Một chốc một lát không thể nói hết được, tình huống bên ngoài rất phức tạp, ngươi trở về suy nghĩ thật kỹ, sau khi quyết định xong thì lại nói chuyện tiếp."
Hiện tại đã không còn sớm, sau khi tan tầm, Chu Phàm vẫn chưa về nhà, hắn đứng lên cáo từ Hoàng phù sư rồi rời đi.