Chu Phàm nắm lấy chiếc hộp màu vàng sẫm mà đầu dây câu vừa mang về. Hắn nhìn chiếc hộp trơn nhẵn, không có bất kỳ hoa văn nào, thầm nghĩ thứ này chắc không phải phế phẩm.
Anh Cửu cũng nhìn sang, trên mặt nàng thoáng chút tò mò. Nàng đương nhiên cũng muốn biết Chu Phàm vừa câu được thứ gì.
Chu Phàm không nghĩ nhiều, trực tiếp mở hộp ra. Bên trong là một khối lục diện có màu vàng sẫm, cỡ bằng viên xúc xắc.
Hắn hơi nhướng mày, cầm khối lục diện lên xem, phát hiện các mặt của nó đều trơn nhẵn, chẳng có gì.
“Đây là thứ gì?” Chu Phàm không hiểu. Cần câu màu bạc sẽ câu được khí cụ, nhưng thứ này hắn lại không nhận ra. Hắn nhìn sang Anh Cửu: “Giúp ta giám định món đồ này.”