“Lo lắng cho tương lai…” Chu Phàm suy nghĩ rồi nói: “Đầu tiên là tuyệt vọng và sợ hãi, sau đó là lo lắng cho tương lai, rốt cuộc sinh linh này đã gặp phải chuyện gì?”
“Ai mà biết được, nhưng ta đoán chắc chắn là đã gặp phải chuyện rất đáng sợ.” Anh Cửu nói: “Có lẽ bọn họ xuất hiện trong tòa tháp này là để tránh né nguy hiểm nào đó, hoặc là để tìm cách giải quyết nguy hiểm, nhưng đáng tiếc là họ không tìm được, cho nên mới cảm thấy tuyệt vọng.”
“Cảm xúc thứ ba là gì?” Chu Phàm hỏi.
“Cảm xúc thứ ba ta không nắm bắt được, rất khó để diễn tả.” Anh Cửu trầm ngâm một lúc rồi nói: “Có lẽ là bi thương vô tận.”
“Bi thương vô tận?” Chu Phàm ngẩn ra, “Vì sao lại gọi là bi thương vô tận?”