Vô Nhãn cảm thấy tiến thoái lưỡng nan. Nếu cứ thế mà lui đi, hắn không cam lòng. Một khi đã rút lui, hắn sẽ không thể ở lại Đông Khâu này nữa.
Hắn đã vất vả lắm mới tìm được một nơi an cư như thế này, những chỗ khác không phải là vô cùng nguy hiểm thì cũng đã bị quái khiết khác chiếm đóng.
Nhưng Yến Quy Lai đã nói vậy, hắn cũng không dám dễ dàng tiến tới. Hắn không dám chắc thứ trong tay Yến Quy Lai có thực sự lợi hại như vậy hay không.
Thậm chí Vô Nhãn còn nghĩ đến việc nhặt đá ném tới, nhưng loại ám khí này chỉ có tác dụng với Yến Quy Lai khi hắn bị thương nặng hơn. Chỉ khi nào tiến tới trước mặt Yến Quy Lai, hắn mới có thể giết được đối phương!
Chu Phàm nhìn Nhân Mị Vô Nhãn, rồi lại nhìn tiểu hồ lô trong tay Yến Quy Lai. Gã cũng không dám chắc Yến Quy Lai có đang dùng lời lừa gạt Nhân Mị kia hay không.