Dưới màn đêm đen kịt, Thiên Lương thành đang âm thầm biến đổi. Chu Phàm hoàn toàn không hay biết gì, hắn nằm trên giường tĩnh lặng một hồi mới nhắm mắt ngủ.
Vừa bước vào không gian Hôi Hà, Chu Phàm đã thấy Yên Chi đang ngồi trước bàn thưởng thức bánh ngọt.
Yên Chi ngẩng đầu nhìn lại, ngón tay ngọc ngà đặt miếng bánh tinh xảo xuống, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc: “Sao tu vi của Chu công tử vẫn chưa tăng? Chẳng lẽ ngươi chưa ăn Phá Giai đan sao?”
“Ta ăn rồi, nhưng kỳ lạ là chẳng có tác dụng gì cả.” Chu Phàm giả vờ nghi hoặc đáp.
“Không thể nào, Phá Giai đan của ta sao lại không có tác dụng được chứ...” Yên Chi hơi nghiêng đầu, dường như nghĩ ra điều gì, khẽ thở dài: “Ngươi chưa ăn đúng không? Chu công tử vẫn không tin ta sao?”