Con hẻm chết yên tĩnh.
Tiểu Gia nhìn thấy Điền Phong quỳ trên mặt đất, hai tay hắn chống đất, toàn thân run rẩy.
Trong lòng Tiểu Gia chấn động, nghĩ rằng đồng học này không phải là bị bệnh chứ? Ngay tại lúc Tiểu Gia không biết làm sao cho phải, Điền Phong lại có động tác.
Điền Phong run rẩy đưa tay đi cởi từng tầng khăn quàng cổ bằng vải bố màu vàng, khăn quàng cổ được cởi ra, Tiểu Gia nhìn thấy khóe môi của hắn đã không còn, ngay cả hàm răng đều bị móc sạch sẽ.
Tiểu Gia sợ đến mức thiếu chút nữa đã hét lên, hắn vội vàng che miệng mình lại, hắn có thể tưởng tượng được nếu như nửa bên mặt còn lại của Điền Phong cũng giống như vậy, thế thì môi cùng hàm răng của Điền Phong đã không còn, chỉ còn lại một cái lỗ.