Bàn tay đặt trên vai nàng lạnh như băng, làm cho bả vai trái của nàng tê cứng.
Trên mặt Ngụy Chân Chân lộ ra vẻ kinh hãi, hai mắt nàng tròn xoe nhìn thẳng phía trước, trong lòng không ngừng cầu nguyện đừng quay đầu lại.
Nàng nhấc chân muốn bước về phía trước, thoát khỏi thứ có khả năng là Quái Khiết đang đứng sau lưng nàng.
Nhưng cơ thể nàng đã cứng đờ, đôi chân nàng mãi vẫn không thể bước lên được một bước.
Thiên Lương đại đạo giữa đêm đen tĩnh lặng không một tiếng động, thời gian như bị đông cứng lại.