“Gọi là Tiểu Quyển cũng hay đấy chứ.” Tiểu nhân nhi nắm cằm, vẻ mặt trầm tư.
Trong mắt Chu Phàm thoáng hiện lên vài phần cảm khái, hắn không ngờ có một ngày mình lại nuôi một con Quái Quyển.
“Vậy cứ gọi ta là Tiểu Quyển đi.” Tiểu nhân nhi giơ tay phải lên, cười híp mắt nói.
“Tiểu Quyển, ngươi hãy nói cho ta biết, ngươi có năng lực gì?” Chu Phàm nhìn Quái Quyển trong lòng bàn tay hỏi.
Tiểu Quyển chớp mắt nói: “Chủ nhân, Tiểu Quyển chỉ biết phun tóc thôi.”