Chu Phàm rất nhanh đã gấp cuốn điển tịch có tên là “Phí Huyết” lại, trên mặt hắn tràn đầy ý cười không thể che giấu.
“Ngươi cười cái gì? Cuốn điển tịch này là chuyện gì?” Trong lòng Hắc Long có chút bất an, chẳng lẽ thật sự là...
Chu Phàm liếc nhìn Hắc Long, con rồng này đã đào cho hắn một cái hố lớn, suýt nữa còn chôn hắn luôn rồi, nhưng bây giờ vấn đề cuối cùng cũng đã được hắn giải quyết.
“Đây là một loại vũ kỹ rất thần kỳ, nó có thể khiến cho Võ giả Đoạn Đổi Huyết tự do khống chế huyết dịch của mình.” Chu Phàm cười giải thích: “Tỷ như trấn áp đặc tính của dị huyết, chính là một trong những tác dụng đơn giản của nó.”
“Điều này không thể nào, ngươi đang lừa gạt bổn tọa!” Hắc Long trầm giọng chất vấn, đưa móng vuốt ra: “Đưa cho bổn tọa xem.”