“Đương nhiên là chúng ta sẽ lấy hết.”
Thanh âm của Thẩm Xuyên Phúc khẽ vang vọng trong đầm sen.
Những chiếc lá sen trên hai con thuyền cũng nhẹ nhàng lay động theo cơn gió, như đang đáp lại tiếng của hắn.
Sắc mặt của Thu Hướng Thần, Mã Duệ và Phương Lực Hành có chút khó coi, bọn họ không ngờ Thẩm Xuyên Phúc lại ngang ngược như vậy.
Trên mặt Ô Cao Hiên mang theo ý lạnh, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng ấm ức, chẳng dễ dàng gì mới tìm được Huyết Tâm Liên, chẳng lẽ phải dâng cho người khác sao?