“Chuyện kỳ lạ gì?” Chu Phàm vội hỏi.
“Ở đoạn cuối con đường ta đi qua, dường như không chỉ có tiếng gió, mà còn có một âm thanh khác.” Tiểu Quyển ngừng lại một chút, như đang tìm cách diễn tả cho phù hợp.
“Đúng rồi, giống như tiếng ăn gì đó, rắc rắc rắc...”
“Tiếng nhai đồ ăn sao...” Chu Phàm lại trầm ngâm.
“Ngoài những điều đó thì không có gì nữa.” Tiểu Quyển lắc đầu nói.