Một lão nhân đang tận hưởng nửa ngày nhàn rỗi, chăm chú lật từng trang sách.
Tuy nhiên, chẳng mấy chốc, một nam tử khoảng năm mươi tuổi mặc hắc bào rộng thùng thình đã nhanh chóng bước vào tiểu đình. Trán hắn lấm tấm mồ hôi. Trên thực tế, với cảnh giới của hắn, không thể xuất hiện tình huống này, nhưng vì trong lòng quá lo lắng nên mới thành ra như vậy.
“Viện trưởng, có thể xảy ra chuyện rồi.” Hắn chắp tay hướng về lão nhân, giọng đầy lo lắng.
Lão nhân không nói gì, chỉ đặt quyển sách lên bàn đá, bình tĩnh nhìn hắn.
Người này là chấp sự của thư viện, tên Chân Củng. Hắn nhìn vào mắt trái bình thản của lão nhân, cố gắng trấn tĩnh lại rồi nói: “Trước đây không lâu, Khâm Thiên Giám quan sát thấy một tia sáng màu lam xám cực kỳ nhạt hạ xuống địa phận huyện Cao Tượng. Tia sáng đến rất nhanh rồi biến mất ngay, Khâm Thiên Giám nhất thời không thể đưa ra kết luận…”