“Tiểu nha đầu này đến để phụ tá ta sao?” Chu Phàm có chút kinh ngạc nói.
“Điều này không thể nào.” Sắc mặt Thực Phù hơi lạnh đi.
Chu Phàm trong lòng chỉ có chút kinh ngạc, nhưng trước đó từ ba chữ “phụ tá giả” đã có một vài suy đoán, không tính là quá ngạc nhiên, Thực Phù mở miệng phản đối lại khiến hắn hơi sửng sốt.
“Tiểu gia hỏa, vì sao ngươi lại cảm thấy không thể?” Triệu Nhã Trúc cười hỏi.
Ánh mắt Thực Phù lóe lên, trên mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo nói: “Bởi vì ta không đồng ý, ta là vương giả bẩm sinh, sẽ không làm chuyện phụ tá bất kỳ sinh linh nào.”