Đối với sự trêu chọc của Chu Phàm, Thực Phù hận đến nghiến răng ken két, nhưng ở trên thuyền, quả thực nàng không làm gì được hắn, chỉ có thể nuốt ấm ức, quay đầu sang chỗ khác.
Chu Phàm thấy thuyền đã ổn định, mới dừng cười, nhìn Triệu Nhã Trúc nói:
“Lấy cần câu ra.”
Đối với yêu cầu câu cá, Triệu Nhã Trúc không thể từ chối. Nàng vung tay, sương xám trên mặt bàn tan đi, bảy chiếc cần câu với bảy màu sắc khác nhau hiện ra, tựa vào bàn.
Đây là cần câu sao? Trong mắt Thực Phù tràn đầy hiếu kỳ.