Trong đầu Chu Phàm trống rỗng, không biết ai đang gõ cửa. Dường như xương cốt của hắn cũng đang run rẩy, sợ hãi người gõ cửa kia.
"Thịch... thịch... thịch..." Lại ba tiếng vang lên.
"A Phàm, ngươi ngủ chưa?" Một giọng nam trầm vang lên từ ngoài cửa.
Chu Phàm im lặng một lúc rồi đáp: "Chưa, ngươi là ai?"
"Ta là A Diệu đây, giọng ta mà ngươi cũng không nhận ra sao?" Giọng nam kia cười nhẹ, "Ta vào nhé."