Nhưng hiện tại thân thể bị Triệu Nhã Trúc khống chế, nàng không làm ra chuyện tổn thương Chu Phàm, như vậy cũng không tính là trái với lời thề.
Cho nên dù Chu Phàm có oán thầm Triệu Nhã Trúc đã bay xa, cũng không làm gì được nàng.
- Triệu cô nương, thời gian ngươi có thể nhập vào thân thể ta không phải là vô hạn, chỉ là một đoạn thời gian rất ngắn. Đến lúc đó mà thời gian đã hết, ngươi cũng không làm được gì, đừng có trách ta đấy. - Chu Phàm khẽ ho một tiếng nhắc nhở.
Bất kể Triệu Nhã Trúc muốn làm gì, hắn cũng muốn nàng dừng lại trước đã.
- Câm miệng, chuyện này ta còn rõ hơn ngươi. - Triệu Nhã Trúc lạnh giọng nói.