Chu Phàm mở ra Lục Thức, cũng không phát hiện ra tung tích của Tiểu Hắc Long, giống như Tiểu Hắc Long đã hoàn toàn biến mất trong không khí.
Hắn lại đưa tay nhẹ nhàng chạm vào vị trí bả vai mà Tiểu Hắc Long đứng lúc trước, cũng không chạm vào cái gì.
Tiểu cẩu bên cạnh cũng nhìn thấy Tiểu Hắc Long biến mất, nó vẫy đuôi, lo lắng sủa lên, Chu Phàm quát một tiếng nó mới ngừng sủa.
Chu Phàm lộ ra vẻ ngạc nhiên, hắn dùng một tay nặn ra một ấn ký, tâm niệm vừa chuyển đã đọc thầm ra.
Thân thể màu đen của con trùng từ trên không trung hiện ra, bay về phía hắn, Tiểu Hắc Long lại xuất hiện trên bả vai hắn.