Số người chết không dừng lại, vẫn không ngừng tăng lên. Chỉ trong thời gian ngắn nửa nén hương, từ hai mươi chín người đã tăng lên ba mươi sáu người.
Phạm vi vẫn chưa ra khỏi khu Tây.
Chu Phàm để một số phù sư, lực sĩ tản ra tìm kiếm manh mối. Hắn không còn nhìn những người chết giống hệt nhau kia, mà để thuộc hạ lấy sơ đồ bố trí của khu Tây tới, sau đó đánh dấu từng địa điểm tử vong, thử tìm ra quy luật giết người của kẻ giết người.
Nhưng đáng tiếc, địa điểm tử vong của ba mươi sáu người này lại phân bố khắp khu Tây, nhưng lại không vượt ra khỏi phạm vi khu Tây, dường như không có bất cứ quy luật nào.
Nhưng dù là vậy, Chu Phàm vẫn nhìn ra một vài thứ, hắn cười lạnh nói: “Tên đó đang khiêu khích chúng ta, nó sẽ tiếp tục giết người ở khu Tây, tìm cho ta, tăng thêm nhân thủ, cho dù không tìm được nó, cũng phải bức nó ra khỏi khu Tây cho ta.”