Nếu nhìn trên bản đồ, khu vực cư trú của con người nằm rải rác ở vòng ngoài của Bách Khảm, thực chất chỉ chiếm một phần rất nhỏ của Bách Khảm, chưa đến một phần trăm.
Phần lớn trên bản đồ là vùng tối chưa được xác nhận. Để biết được Bách Khảm lớn đến mức nào, quan gia đã phải tốn rất nhiều công sức nghĩ cách đo đạc. Trên thực tế, không chỉ Bách Khảm, nhiều hiểm địa của Đại Ngụy cũng là do quan gia đo đạc ra.
Nhưng kiểu đo đạc này chỉ là sơ lược, quan gia không cẩn thận vẽ lại chi tiết của mỗi hiểm địa, ngoài việc hiểm địa nguy hiểm, còn vì không ít hiểm địa mỗi lúc mỗi thay đổi, vẽ ra chi tiết của hiểm địa, không bao lâu sẽ có biến đổi lớn, nên cũng không cần thiết.
Các tổ chức lớn nhỏ của Bách Khảm thăm dò không chỉ để tìm kiếm lợi ích từ những hố lớn, mà còn để mở rộng môi trường sống của mình, dù sao thì ngay cả những khu vực vòng ngoài này cũng đủ để chứa hàng vạn người.
Bách Khảm thiếu thốn lương thực và môi trường an toàn để sinh sống, nên lý do khác để tổ chức thăm dò là nhằm đảm bảo an toàn cho nơi ở.