Sau khi giết chết Thường Cao Bình, hắn nhanh chóng di chuyển rời đi.
Hắn không tiếp tục ở lại mà lấy ra đĩa dò người, xác nhận vị trí đại khái của Tiểu Liễu và cha mẹ rồi đuổi theo.
Hắn không tiếp tục ở lại tìm cơ hội ám sát ba tu sĩ Kim Thân còn lại, bởi vì chuyện này có thể làm một lần chứ không thể làm hai lần, đối phương lúc này đã biết, chắc chắn sẽ đề phòng, có khi còn bày mưu để dụ hắn ra.
Giết chết một người đã có tác dụng răn đe đủ rồi. Những người đó đoán chừng sẽ bị kéo chậm bước chân rất nhiều, không thể cứ mãi bám theo sau.
Chu Phàm một đường chạy như điên, hắn một mình muốn tìm kiếm dấu vết của Tiểu Liễu và cha mẹ, từ đó phán đoán chính xác vị trí của họ, đây là chuyện không thể, hắn chỉ muốn xác nhận Tiểu Liễu và cha mẹ không lệch khỏi hướng mà hắn dự tính, nếu không hắn chỉ có thể đợi chân khí của Tiểu Liễu cạn kiệt, đi đến vị trí cũ trong ngọn núi kia rồi tìm kiếm lại.