Trong lều vang lên một tràng xôn xao, không ít người lộ vẻ kinh ngạc. Bọn họ vốn tưởng rằng chỉ tìm vài người có thành tích quá kém ra làm gương.
Kết quả không ngờ Chu Phàm lại tàn nhẫn như vậy, muốn giết cả gà lẫn khỉ.
“Có vấn đề gì không?” Chu Phàm mặt không đổi sắc, nhẹ giọng hỏi, nhưng âm thanh xuyên qua chân khí truyền vào tai tất cả mọi người trong lều.
“Đại nhân, không thể được.” Một võ giả đã hoàn thành nhiệm vụ chắp tay nói: “Nếu loại bỏ mười lăm người, vậy ngày mai ai sẽ dẫn đội?”
“Ngày mai ai dẫn đội cũng tốt hơn bọn họ! Ta nói không hoàn thành thì phải loại bỏ, các ngươi tưởng ta nói đùa sao?” Sắc mặt Chu Phàm trầm xuống.