“Vậy thì tốt, ta nghĩ chắc cũng không có vấn đề gì lớn.” Chu Phàm cười rạng rỡ, có được công pháp Kim Thân cảnh hàng đầu như vậy, hắn rất hài lòng.
“Chỉ tiếc là không biết Vương Kim kia có hoàn thành được công pháp tiếp theo hay không?” Hắn có chút tiếc nuối, bổ sung thêm một câu.
Chu Tiểu Miêu khinh bỉ liếc nhìn Chu Phàm một cái, rồi quay đầu đi, không muốn nhìn thấy bộ mặt tham lam vô độ kia, “Nếu không có việc gì thì đừng nói chuyện với ta.”
“Đương nhiên là có.” Chu Phàm vừa nói, vừa đưa chiếc bình sứ màu lam nhạt chỉ to bằng ngón cái cho Chu Tiểu Miêu: “Ngươi giúp ta giám định xem trong chiếc bình sứ này là thứ gì.”
Chu Tiểu Miêu trước tiên thu phí giám định một ngàn con sâu xám lớn, sau đó mới mở nút chiếc bình sứ màu lam nhạt ra, hơi nheo mắt nhìn vào, bên trong không phải là đan dược, mà là một giọt nước màu vàng kim.