“Ngươi nói Kim Ảnh Thời Ti không có bất kỳ nguy hại nào?” Chu Phàm hỏi lại.
“Thật sự không có.” Anh Cửu khẳng định: “Đây chẳng qua là một loại linh tài, ngươi nói nó có thể gây ra nguy hại gì chứ?”
“Vậy sao ngươi lại nói nó sẽ hại chết ta?” Chu Phàm nghi hoặc hỏi.
“Ta đã nói như vậy.” Trên mặt Anh Cửu hiện lên một nụ cười tà dị: “Nhưng nguyên nhân, không nằm trong phạm vi câu trả lời của ta.”
Chu Phàm thực sự muốn đánh chết nữ nhân này... nếu có thể đánh thắng.