Sương mù dần tan. Chu Phàm phát hiện ra, trên boong tàu phía trước, có thêm một bậc thang bằng ngọc trắng.
Trên bậc thang là một ngai vàng bằng vàng ròng, và trên ngai vàng là một tiểu hài tử trông chỉ khoảng chừng năm tuổi.
Tiểu hài tử đội mũ miện cửu long bằng vàng, mặc long bào màu vàng sẫm, đai lưng trang trí mười hai vòng ngọc bích, chân mang giày thêu chỉ vàng.
Bộ trang phục hoa lệ như vậy mặc trên người hắn lại không có chút gì không phù hợp, như thể hắn sinh ra đã nên mặc như vậy, chỉ có bộ trang phục sang trọng như thế mới xứng với hắn.
Khuôn mặt nhỏ như điêu khắc bằng ngọc của hắn nghiêm nghị và kiên định, ngồi ngay ngắn trên ngai vàng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Chu Phàm.