“Nếu ta có nói sai, Chu đại nhân cũng đừng để bụng.” Thất Thập Nhất hoàng tử lại cười nhẹ: “Nhưng cứ coi như Chu đại nhân có đề phòng ta đi, nếu không những lời sau đây ta chẳng thể nói tiếp được.”
“Thật ra dù Chu đại nhân có đề phòng ta, đó mới là chuyện bình thường. Trước hôm nay chúng ta chưa từng quen biết, ta là hoàng tử còn ngươi là ngoại thần. Nếu Chu đại nhân không đề phòng ta, đó mới là điều bất thường.”
“Nhưng ta vẫn thấy Chu đại nhân đã quá cẩn trọng rồi.”
Sắc mặt Chu Phàm vẫn bình tĩnh, hắn không vội vàng đáp lại mà kiên nhẫn lắng nghe.
“Phụ hoàng xưa nay nhân hậu, sáu vị Đạo chủ khác mỗi lần vào kính đô đều đến trình diện, còn qua lại thân thiết với chúng ta, phụ hoàng cũng chẳng nói gì. Người sẽ không để ý mấy chuyện nhỏ nhặt như vậy đâu.”