Ý thức phát ra từ tóc quấn vẫn là giọng nữ mà Chu Phàm đã từng nghe: "Cầu chủ nhân tha cho ta."
Cũng vì vậy mà Chu Phàm mới bảo khí quỷ dừng tay. Hắn lạnh lùng nói: "Tại sao ta phải tha cho ngươi? Trừ khi ngươi nói cho ta biết là ai phái ngươi đến?"
"Ta... ta... không biết..." Ý thức của người phụ nữ kia đáng thương truyền đến, "Ta và ngươi là một thể, tóc của ngươi đã cho ta ý thức, nhiều chuyện ta cũng không hiểu."
"Ngươi không phải quái tà sao? Sao lại thành một thể với ta rồi? Nếu ngươi còn nói bậy, ta sẽ giết ngươi." Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ khinh thường.
"Khoảnh khắc ta có ý thức, ta chỉ nhớ đó là tóc của ngươi, ta không nói dối." Ý thức của người phụ nữ ấm ức lại truyền đến.