Đối với lời cảm khái như xuất phát từ tận đáy lòng của Chu Phàm, Hắc Long im lặng một lúc rồi nói: “Ngươi là kẻ mặt dày vô sỉ nhất mà bản tọa từng thấy.”
Ai biết được ta đã đổ bao nhiêu máu và mồ hôi cho thành tựu hôm nay? Suy cho cùng, không gian Hôi Hà chỉ có thể trợ giúp một phần nhỏ bé, con người cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình... Chu Phàm nghĩ thầm, khẽ mỉm cười, không tranh cãi với Hắc Long về chuyện này, mà hỏi: “Giá của Thập Khiếu Đan là bao nhiêu? Huyễn Linh Quả thì sao?”
“Thập Khiếu Đan ba mươi sáu viên...”
“Không đúng, ta chỉ cần ba mươi lăm viên.” Chu Phàm ngắt lời.
Hiện tại hắn đã thông bảy khiếu, ba mươi ngày nữa hắn có thể tự mình thông thêm ba khiếu, như vậy chỉ cần ba mươi lăm viên là đủ. Hắn tính toán cẩn thận, không muốn lãng phí dù chỉ một chút.