Từ Mộc Pha thôn đến Đoạn Vân Nhai mất hai canh giờ, chạy xong trong một canh giờ, có thể không mệt sao?
Phùng Vân Long sắp mệt lả người, mệt mỏi đi theo sau Chu Phàm leo lên Đoạn Vân Nhai.
Chu Phàm nhìn phía dưới vách đá mây khí lượn lờ, hắn lại quay đầu liếc nhìn Phùng Vân Long, hơi nhíu mày nói: "Lão Phùng, ngươi phải rèn luyện nhiều mới được."
". . .” Trên mặt Phùng Vân Long miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, "Được, ta trở về nhất định hảo hảo tu luyện."
"Ta xuống rồi, ngươi ở trên trông coi, có chuyện thì phát tín hiệu cho ta." Chu Phàm không nói thêm nữa, xoay người bắt lấy hòn đá mọc ngang bên vách đá, bò xuống.