Cố Ngọc Tuyền khẽ kêu lên, nhìn chòm râu xám trắng bị nhổ vài sợi mà có chút đau lòng. Lão quay sang Chu Phàm hỏi lại: “Chu tuần tra, ta không nghe nhầm chứ? Ngươi nói đã quét sạch hết đám Quỷ Mị trong khu vực của mình?”
Với tiến độ hiện tại, lão dự đoán nhanh nhất cũng phải hai canh giờ nữa, tức là gần lúc mặt trời lặn, thì các tiểu đội mới hoàn thành nhiệm vụ hôm nay. Vậy mà Chu Phàm lại lặng lẽ đến báo rằng tiểu đội mười ba đã hoàn thành. Sao lão không kinh ngạc cho được?
Lão cảm thấy mấy sợi râu kia chết thật oan uổng.
“Cố đại nhân, ngài không nghe nhầm đâu.” Chu Phàm thản nhiên đáp, rồi vẫy tay ra hiệu cho các võ giả phía sau.
Ngay lập tức, ba võ giả khiêng sáu cái túi xám căng phồng tới, mở ra cho Cố Ngọc Tuyền xem. Bên trong toàn là chiến lợi phẩm mà tiểu đội mười ba đã thu thập được.