“Chu Phàm một mình quét sạch mấy con Yểm Linh, những người khác trong tiểu đội mười ba chỉ lo dọn dẹp chiến trường? Ngươi đang đùa giỡn với ta sao?” Giọng của Ân Trấn Nhạc cao vút lên.
Các Võ giả của tiểu đội mười hai cũng không tin nổi, nhìn trinh sát như muốn hỏi: “Ngươi đang giỡn trò gì vậy?”
“Đại nhân, đây là thuộc hạ tận mắt chứng kiến, không thể sai được.” Trinh sát nghiêm mặt nói.
“Được rồi.” Ân Trấn Nhạc suy nghĩ một chút rồi nói, “Ngươi kể xem, hắn làm sao mà quét sạch Yểm Linh một mình được?”
“Vị Chu đại nhân đó có chiến lực rất mạnh, đặc biệt là đao pháp cực nhanh, gặp Yểm Linh đều giải quyết chỉ trong một đao. Thân pháp của hắn cũng nhanh tuyệt luân, khiến cho sau khi kết thúc trận chiến, hắn có thể nhanh chóng tìm ra con Yểm Linh tiếp theo. Hắn chính là dựa vào chiến lực và thân pháp của mình để làm được điều đó.” Trinh sát từ từ kể lại.