Sợi dây câu màu xám đậm bị kéo xuống nhanh chóng. Chu Phàm nắm chặt cần câu và giật mạnh lên. Dây câu phá vỡ mặt nước bay lên, đầu dây hình bạch tuộc quấn chặt lấy một chiếc hộp trắng cỡ bằng bàn tay.
Dây câu mang theo chiếc hộp trắng đung đưa trở lại. Chu Phàm đưa tay bắt lấy chiếc hộp, sợi dây câu xám đậm mới biến mất.
Thực Phu tò mò nhìn chiếc hộp trắng trong tay Chu Phàm. Nàng hy vọng bên trong là một món đồ phế thải.
Triệu Nhã Trúc bước tới nói: “Mở ra xem đi.”
Ngươi muốn xem ta cười đây mà... Chu Phàm cười khổ, hắn vẫn mở chiếc hộp ra. Bên trong là một bông hoa nhỏ cỡ ngón tay cái.