“Quan Bố Mộng kia trông rất đặc biệt, hắn không nhìn thấy đúng là đáng tiếc.” Lão nhân lẩm bẩm nói.
“Lão sư, nếu trên đó không có nguy hiểm, vì sao lúc đầu người không cho ta lên?” Trọng Điền thắc mắc hỏi.
Nếu không phải lão nhân cảnh báo hắn không được leo lên đỉnh Thiên Ảo Tuyết Sơn, có lẽ hắn đã sớm biết trên đó có gì.
“Ta chỉ dọa ngươi thôi, không ngờ ngươi lại nhát gan như vậy.” Lão nhân cười nói.
Trọng Điền: “……”