"Thật sự là như vậy sao?" Trên khuôn mặt của Hùng Phi Tú hiện rõ vẻ nghi ngờ khi nhìn Chu Phàm.
Chu Phàm cười nói: "Chẳng lẽ ngươi nghĩ là thế nào?"
Hùng Phi Tú hừ lạnh: "Ta nghi ngờ ngươi đang có ý đồ xấu xa gì đó."
Chu Phàm cố ý lắc đầu nói: "Ngươi không phải nữ nhân, ta có thể có ý đồ gì? Hơn nữa, dù ngươi là nữ nhân thì cũng chỉ là tiểu hài tử, ta không phải loại người đê tiện đến mức lại đi thích tiểu hài tử."
Sau khi nói xong, Chu Phàm chăm chú quan sát biểu cảm trên mặt Hùng Phi Tú, nhưng lại thất vọng khi không thấy có quá nhiều sự thay đổi.