Diệp Cao Sơn đặt quân cờ tam giác màu đỏ vào ô cờ, hắn thở dài nói: “Thánh thượng ngu muội, sủng tín kẻ gian tà như Lâm Vô Nhai, khiến cho quốc sự mục nát như thế này. Đáng tiếc ba người chúng ta nỗ lực sửa chữa, vá víu duy trì Đại Ngụy không đổ, lại bị thế nhân gọi là gian tướng, thật đáng hận!”
Không phải Diệp Cao Sơn không cẩn thận, cũng không phải Diệp Cao Sơn tin rằng Vương Đạo Tử, Tiêu Hội sẽ không bán đứng mình, mà là chửi thánh thượng ngu muội trong triều đại này đã là chuyện thường.
Nếu như vị thánh thượng ngày ngày nằm trong Kính cung uống rượu vui đùa kia có chút phản ứng nào với việc người khác chửi mình, thì chắc chắn đáng để triều thần Đại Ngụy trên dưới chạy đi báo tin.
Đừng nói là lén chửi vài câu, cho dù là đối mặt mắng thẳng cũng là chuyện thường.
Nhưng mắng thì mắng, tuyệt đối không thể nói ra những lời thô tục, bằng không thì chẳng ai cứu được người chửi.