Một con trùng màu xanh rơi trên mặt đất, không nhúc nhích, hiển nhiên đã chết hẳn.
Chu Phàm thu hồi ánh mắt, hiểu rõ, vừa rồi chính con trùng này cản một đao của hắn, cứu Ôn Hiểu.
Trọng Điền hơi kinh ngạc, vốn tưởng rằng nhát đao kia của Chu Phàm sẽ kết thúc trận đấu, không ngờ Ôn Hiểu còn bồi dưỡng được Hộ Giáp Trùng có thể chống đỡ một đao này.
Chỉ là Hộ Giáp Trùng không dễ bồi dưỡng, Trọng Điền cho rằng Ôn Hiểu cũng không có nhiều loại Hộ Giáp Trùng này.
“Ta đã xem qua trận đấu của ngươi, biết ngươi có một loại năng lực khiến thân thể đối phương ngừng lại.” Ôn Hiểu trầm giọng nói: “Năng lực này thoạt nhìn không đáng chú ý, nhưng vào thời điểm mấu chốt lại có thể trở thành yếu tố chí mạng với đối thủ.”