Chu Phàm trầm mặc ngồi nghe con thuyền nói chuyện.
Sau khi áp chế được sự bất an kỳ lạ ban đầu, Tiểu Miêu của thuyền chỉ nhìn Chu Phàm với ánh mắt chế giễu.
Lông mày của Chu Phàm nhíu lại rồi lại giãn ra.
Hắn vẫn không nói gì. Một luồng sương xám bay về phía hắn. Chu Phàm đưa tay bắt lấy, sương xám nhanh chóng hóa thành một viên ngọc to bằng nhãn cầu người.
Bên trong viên ngọc lưu ly có những sợi sương xám xoắn ốc.