“Đa tạ Thịnh tướng quân!” Tần Dao khẽ cười, ngồi xuống đối diện Thịnh Hoài An.
“Nghe nói Thịnh tướng quân tìm ta có việc, không biết ta có thể giúp được gì chăng?”
Hôm nay, giọng Tần Dao không còn lạnh lùng, mà ấm áp pha chút mị ý, khiến người nghe như tan chảy, rất dễ làm say lòng nam nhân.
Tiêu Sở Y không khỏi thầm nghĩ, quả là yêu nữ, khó trách Thịnh Hoài An lại làm thơ tặng nàng, dung mạo này, ở kinh thành cũng là tuyệt sắc.
“Tần Dao tiên tử, xin hãy nếm thử rượu này.” Thịnh Hoài An cười, rót cho Tần Dao một chén.