“Rượu này là Thịnh tướng quân tự mình mang tới.” Mụ tú bà cuống quýt nói.
“Thịnh tướng quân? Thịnh tướng quân nào!”
“Ở Hà Tây huyện này, còn có vị Thịnh tướng quân nào khác sao, tất nhiên là vị Thịnh tướng quân đã làm ra câu thơ ‘Vân tưởng y thường hoa tưởng dung’ kia!”
“Thịnh tướng quân còn biết ủ rượu?”
“Đáng tiếc, lãng phí quá, thật sự lãng phí, tuyệt thế mỹ tửu như vậy mà lại bị đập.”